À, Dật Quân ấy à? Anh ấy bận rộn công việc, các cậu cũng biết đó... anh ấy là... tổng giám đốc của một tập đoàn, bận trăm công ngàn việc như một nhà vua vậy, làm sao có thời gian đi cùng mình chứ.
Nhã Yến Mịch hình như đã có tiến bộ trong việc nói dối rồi, có thể nói ra dễ dàng, lưu loát đến mức này, đúng là thời gian có thể khiến con người ta trưởng thành mà, học được... những kĩ năng cần thiết trong cuộc sống.
- Ồ, cũng phải ha? Tội cậu thật đấy, chắc là... chồng cậu bận rộn đến mức không có thời gian dành cho cậu luôn nhỉ?
- Hừ! Chồng cậu như vậy là đâu có yêu thương gì cậu chứ, cậu nhìn này Yến Mịch, chồng mình cũng bận rộn vậy, mà không phải anh ấy cũng chiết bớt thời gian ra đi hợp lớp cùng mình sao?
- Ê, mà đây là liên hôn đó, đừng nói là... chồng cậu không yêu cậu đó nha Yến Mịch.
Tất cả đều cười ồ lên, chế giễu tôi trong họ có vẻ rất thích thú, tôi cũng chẳng nói gì, chỉ mỉm cười cho qua mọi chuyện.
- Không đúng nha, các cậu nói đùa nhưng không chừng là thật đấy, nhìn xem... đồ cậu ấy mặc trên người kìa, không biết đã qua bao nhiêu thời rồi đấy, kiểu mẫu này đã kiểu cũ của mấy năm trước rồi.
- Không phải chứ, chồng cậu thật sự không quan tâm đến cậu à?
- Phải đấy Yến Mịch, không ngờ cậu bây giờ lại sa sút đến cỡ này, tội cậu thật đấy, bị gia đình bán để giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2935189/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.