Ngoài cửa quán bar.
- Cậu không sao chứ Yến Mịch?
Hạo Nam lo lắng cho Yến Mịch vô cùng, anh đã hiểu được sự việc.
- Mình không sao đâu, cậu yên tâm đi.
Tuy miệng cười, nói là không sao nhưng ánh mắt của cô lại đượm buồn.
- Không sao à? Chắc bình thường anh ta cũng đối xử với cậu như vậy hả?
Thấy cô cứ im lặng, không muốn nói, anh cũng không muốn hỏi nhiều.
- Được rồi, cậu chỉ đường, để mình chở cậu về.
- Ừm, được, làm phiền cậu rồi Hạo Nam.
- Bạn bè thôi mà, không cần khách sáo.
Cứ vậy mà cô chỉ đường cho Hạo Nam chở cô về nhà.
- Cậu ở đây sao? Chỗ này..... vắng vẻ quá rồi.
- Ừm, vắng vẻ cũng tốt, đỡ ồn ào, rất yên tịnh, thật ra cũng rất tốt với bệnh tình của mình.
- Cậu..... thật sự là vậy sao? Hay là do anh ta.....
Hạo Dương chưa nói xong thì bị cô ngắt lời.
- Mình vào trong nhé! Cậu lái xe cẩn thận.
Cô xuống xe.
- Không định mời mình vào nhà ngồi chút sao?
- Hả? Chuyện này.... cậu.... cậu muốn vào à? Vậy thì.....
- Mình nói đùa í mà, thôi cậu vào đi, mình về trước. À, phải rồi, nhớ dùng nước hoa của mình tặng cậu đó nha!
- Ừm, bye bye.
Cô vui vẻ nhìn Hạo Nam rời đi rồi mới đi vào nhà.
Bước vào nhà, căn nhà vẫn trống vắng như vậy.
- Thiếu phu nhân, cô về rồi đấy à? Họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2935182/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.