Ở quán bar, một nơi ồn ào, náo nhiệt, đầy tiếng cười đùa, vui vẻ của bao người trong tiếng nhạc sôi động và ánh đèn chớp nháy, họ nhảy múa trong cơn men say như những kẻ điên đang lên cơn.
Nơi rộn rã âm thanh như vậy tưởng chừng như rất yên tĩnh và lặng yên đối với một người.
Anh ta cầm ly rượu trên tay, cứ nhìn vào nó chằm chằm bằng một cách tao nhã nhất, anh phát lờ tất cả sự ồn ào và niềm vui bay bổng ngoài kia.
Nụ cười chợt nhếch lên, trông thật đáng sợ, sự quyến rũ, mê hoặc kì dị này khiến người ta phải rùng mình.
- Hạo Nam, cậu điên à? Rượu ngon không uống mà cứ nhìn rồi cười, cậu tởm lợm quá đấy.
Trong tiếng nhạc chói tai, một cậu trai trẻ vừa bước ra khỏi sự bay lắc hét lớn tiếng để người đó nghe được tiếng của anh.
- Cậu bạn, cậu nói ai điên đấy? Tôi vừa từ nước ngoài về chỉ có thông minh thôi chứ không điên.
Thoát ra sự yên tĩnh của riêng mình, Hạo Nam quay sang nhìn cậu bạn bằng ánh mắt đùa cợt.
- Ừ, cậu thông minh thì có thông minh đấy, nhưng việc ăn chơi đàng điếm thì làm sao cậu có thể so với tôi được, cả việc cua gái nữa. Tình trường của ông đây phong phú lắm đó.
- Vậy sao? Vậy ý của cậu là tôi nên học hỏi cậu phải không?
Ánh mắt khinh thường của Hạo Nam liếc nhìn cậu bạn đang dương dương tự đắc của mình.
- Ê! Thằng bạn này, cậu đang khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2935160/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.