🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Yến Mịch bước từng bước, từng bước một đến bên ô cửa sổ.



Cô nhẹ nhàng và chậm rãi mở cửa sổ ra, sợ Bắc Dật Quân sẽ thức giấc.



Vừa mở cửa sổ ra thì một làn gió mát đã vội vàng lướt ngang qua cô. Nói là mát nhưng thật ra là lạnh đến rùng cả người.



Yến Mịch chậm rãi thò đầu ra cửa sổ, cô nhìn xuống bên dưới.



Ở đây là tầng mười tám nên nhìn xuống dưới thật sự rất là cao.



Yến Mịch nhìn những ánh đèn đường sáng loe lói trong đêm khuya, tuy đã khuya nhưng xe cộ vẫn tấp nập như ban sáng. Cô nhìn dòng người, nhìn xe cộ chạy qua, chạy lại trong lòng tự nhiên cũng có cảm giác thổn thức.



Cô nhận ra rằng cuộc sống của riêng mình thì vô vị, tẻ nhạt nhưng cuộc sống của người khác thì không. Bọn họ vẫn sống rất náo nhiệt, vui vẻ. Thời gian vẫn cứ trôi, cứ trôi chứ không hề ngừng lại như cô đã tưởng.



Từ trên cao cô nhìn xuống cô như là một người khổng lồ đang nhìn đàn kiến, bỗng cô có suy nghĩ.



Bọn họ có thể sống tốt như vậy thì tại sao mình lại không thể chứ? Mình cũng có thể như họ, cũng có thể vui vẻ, tươi cười, lạc quan mà sống trôi theo dòng thời gian mà phải không? Cuộc sống này vốn tốt đẹp như vậy... tại sao mình phải ở đây bi thương?



Nhưng trong đầu cô thoát chốc lại có một suy nghĩ khác.



Không, bọn họ là bọn họ, bọn họ có cuộc sống riêng của mình, có gia đình, có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934666/chuong-134.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.