Nghiệt duyên? Thế nào là nghiệt duyên do nguyệt lão kết nhầm? Tôi không tin vào những thứ mơ hồ, ảo ảnh đó. Tôi chỉ tin vào cảm tính của tôi mà thôi. Tôi... không muốn cô chết.
Lần này mặc kệ cho cô giãy dụa, mặc kệ cho cô vùng vẫy muốn thoát khỏi anh, anh cũng mặc kệ. Người đàn ông lực lưỡng này trong thoáng chốc đã bế cô lên, kéo cô ra khỏi ranh giới sống chết mà cô đã đặt ra.
- Anh làm gì vậy? Thả tôi ra!!!!
Anh ta không nói thêm gì chỉ bế cô đến bên giường rồi đặt Yến Mịch nằm xuống một cách nhẹ nhàng.
Không phải là anh đang tức giận hay khó chịu với người phụ nữ cứng đầu với cái chết này, chỉ là anh sợ mình sẽ buột miệng mà nói ra những lời xay độc khiến cô ấy lại nghĩ không thông.
Dù cho thế nào thì anh cũng đã sống dưới vỏ bọc lạnh lùng từ lâu, đâu thể chỉ một, hai ngày là thay đổi được tính nết lạnh lẽo này.
- Anh lại muốn làm gì tôi nữa vậy?
Trong đầu Yến Mịch lúc này đang nghĩ đến chuyện chẳng mấy trong sáng lắm nên mới có câu hỏi như vậy.
Trong phòng bệnh lại một lần nữa rơi vào trạng thái tĩnh mịch, lúc này chủ còn nghe thấy tiếng thở dài và tiếng tim đập thình thịch của cô ấy.
Cánh tay rắn chắc kia vươn ra kéo lấy cái ghế rồi chậm rãi ngồi xuống khoanh tay lại.
Ánh mắt lạnh lùng kia bỗng nhắm chặt lại để nén hết hết sự lạnh lùng vốn có xuống rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934663/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.