Sự ngại ngùng, lúng túng trong cô nàng này cứ không ngừng tăng lên.
- Anh... anh không đi sao?
Nghe cô nói như thế anh ta vội ngồi dậy hỏi tội.
- Cô muốn đuổi tôi?
Phong cách này mới đúng là Bắc Dật Quân của bình thường.
- Tôi không đuổi anh, chỉ là... tôi... tôi cảm thấy không thoải mái với sự có mặt của anh cho lắm. Tôi cảm thấy rất khó thở. Sự ấm áp của anh cũng vậy... tôi thật sự sợ rằng mình sẽ lúng sâu vào đó mà không dứt ra được. Tôi sợ mình sẽ không kiềm chế được mà.....
"Yêu anh thêm lần nữa" đúng không? Cảm giác mà cô ấy sợ hãi nhất chính là rung động, cô sợ mình sẽ lại yêu anh ấy. Bắc Dật Quân là người cô đã từng yêu một lần cũng đã từng từ bỏ một lần. Cô không muốn lại một lần nữa yêu người không nên yêu.
Thay vì như vậy thì cô muốn hận anh hơn, chỉ là... trái tim mềm yếu của cô lại không cách nào hận anh được. Nên cô mới muốn rời xa anh thật xa thật tốt, cô không muốn dây dưa không lí do rồi lại đau khổ một lần nữa.
Trong đầu cô đang rối tung rối mù như tơ nhện thì một giọng nói có phần buốt giá bỗng cất lên trong không gian trầm tĩnh.
- Cô khó chịu khi ở cạnh tôi đến vậy sao?
Nơi đáy mắt của người đàn ông này đang che giấu đi sự phức tạp gì đó không nói rõ được, nhìn vào đôi mắt tĩnh mịch này Yến Mịch không nhìn ra được điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934658/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.