Trong cơn men say nhưng dường như anh vẫn còn rất tỉnh táo. Anh đang đi ra khỏi quán bar định trở về biệt thự Bắc gia nhưng không ngờ lại vô tình gặp phải.... 
- A! Bắc tổng! Bắc tổng à! 
Một người phụ nữ chặn đường mình, anh cũng không nhớ ra là mình đã gặp cô gái này ở đâu. Ở quán bar có ánh đèn mờ ảo và tiếng nhạc sôi động càng khiến anh không thể nhớ ra cô gái trước mặt. Không lẽ cô ta từng là tình nhân của anh? 
- Em là Nhã Phương Trinh, anh còn nhớ em chứ? Con gái cả của Nhã gia. 
Nói đến anh liền nhướng mày, có lẽ đã nhớ ra rồi, dù sao cũng đã nói chi tiết đến vậy rồi mà. 
- Ồ! Con vợ nhỏ ấy à? Tôi nhớ ra cô rồi. 
Nụ cười lạnh chứa đầy tà khí đang được hiên trên gương mặt của Bắc Dật Quân. 
Con vợ nhỏ? Câu nói này làm cho Nhã Phương Trinh phải tái xanh cả mặt, răng cô cố cắn chặt để nặn ra nụ cười. 
- Ha ha! Bắc tổng thật biết nói đùa đấy. Ủa? Mà sao đã giờ này rồi mà Bắc tổng cẫn còn ở đây? 
Câu hỏi này.... có gì đó không đúng khiến cho đôi mắt của anh phải nheo lại nhìn cô. 
- Tôi là đàn ông thì ở đây giờ này là bình thường. Còn cô là con gái, sao cô lại ở đây vậy Nhã tiểu thư? Không lẽ.... cô là gái làng chơi? 
Gái làng chơi? Anh xem tôi là gì chứ? 
Cục tức giận dâng lên tới đỉnh đầu rồi nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934655/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.