Người đàn ông đang nổi cơn thú tính này vừa vác Yến Mịch bước vào phòng đã vội khoá cửa lại.
Bước nhanh chân đến bên chiếc giường và thả cô ngồi xuống.
Cô còn chưa kịp định thần lại hay nghĩ ngợi điều chi thì anh đã đẩy cô xuống giường một cách không thương tiếc. Chỉ trong chốc lát, người đàn ông tên Bắc Dật Quân này đã đè lên người cô.
- Anh... anh định làm gì?
- Ha! Câu hỏi này của cô... có dư thừa quá không vậy? Cô còn không biết... tôi đang muốn làm gì sao?
Nụ cười lạnh của anh ta thật ma mị làm cho cô có cảm giác kì lạ.
Nơi trái tim của Yến Mịch bỗng nhiên đập thình thịch, cô muốn có được hơi ấm của người đàn ông này, muốn có được sự quan tâm, dịu dàng. Ham muốn được yêu thương của cô bỗng dưng được bộc phát trong vô thức.
- Anh... anh có từng, có từng động lòng với tôi không?
Câu hỏi này làm cho anh ngưng động, nụ cười cũng dần dần biến mất.
Đôi mắt nhìn cô chằm chằm này đang bất ngờ với câu hỏi này vì..... khi suy nghĩ lại thì... anh cũng không biết mình có từng rung động với cô không nữa.
Không chờ đợi gì từ câu nói của anh, cô nói tiếp.
- Tôi không chắc chắn điều gì, nhưng... nhưng hành động gần đây của anh đối với tôi khác lắm. Cũng không biết.. là tôi có cảm giác sai hay không nữa, chỉ là... tôi cảm thấy... gần đây... anh đối với tôi... có chút gì đó... chút gì đó rất ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934643/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.