🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Càng lúc Bắc Dật Quân càng lại gần Yến Mịch hơn, nụ cười dần trở nên nham hiểm.



- Sao vậy? Áo này không phải đan cho tôi mặc hay sao? Sao tôi mặc rồi cô lại không vui?



Yến Mịch lúc nãy cũng không biết nên nói gì nữa. Quả thật là cô từng đan nó cho anh, nhưng cô đâu có ngờ thật sự có một ngày anh sẽ mặc nó. Cô chỉ đan nó với sự mơ mộng viển vông mà thông, nào có nghĩ nó sẽ thành sự thật.



Nếu là vài tháng trước thì chắc chắn cô sẽ rất vui, nhưng, còn bây giờ thì.... cô cũng chẳng biết mình nên có cảm xúc gì nữa.



- Anh... sao anh lại mặc thứ này chứ? Bắc tổng à! Anh là Bắc tổng đấy, sao lại mặc thứ rẻ tiền này trên người? Tôi nghĩ anh... đừng nên mặc nó thì hơn.



Rẻ tiền? Cô định nó rẻ tiền thì là rẻ tiền sao? Cô nói anh không nên mặc thì anh sẽ không mặc à?



- Không đâu, lúc trước thì nó quả thực là rẻ tiền, nhưng từ khi tôi mặc lên thì nó đã không còn rẻ tiền nữa rồi. Thứ mà Bắc Dật Quân tôi mặc lên cho dù có rẻ mạt cũng thành quý giá. Ngay cả cô nữa, cô cũng trở nên quý giá nhờ tôi rồi đó.



Nếu cô thật sự quý giá như anh nói thì đã được anh nâng niu rồi, chứ đâu phải là hành hạ, chà đạp như thế kia.



- Được, anh nói sao thì là vậy, tôi không có cách nào cãi. Anh dù sao cũng chẳng khác gì một thần tượng, đồ anh dùng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934633/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.