🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian một ngày trôi đi thật mau, mới đó mà đã đến giờ cơm tối rồi.



Nhưng mà.... thời gian gần đây cô luôn được nhìn thấy Bắc Dật Quân, thế mà cả ngày hôm nay cô lại chả thấy bóng dáng của anh ấy đâu nên có chút cảm thấy không quen.



- Thiếu phu nhân! Cơm đã được bày lên xong cả rồi, em mau xuống ăn đi, đừng nhìn trông ngóng ra ngoài cửa nữa.



Quản gia có pha chút nụ cười đùa cợt vào trong lời nói.



- Em... em chỉ đang nhìn gió, nhìn trời mây trong đêm tối thôi. Có trông ngóng gì đâu. Suốt ngày ở trong căn biệt thự này không được ra ngoài... thật ra cũng có chút buồn chán. Lâu rồi em không được ra ngoài nhìn xe cộ nữa, không còn được nhìn đèn đường, thành phố tấp nập vào đêm tối nữa.



Trong đôi mắt sâu thẳm của Yến Mịch chứa một khát khao tự do. Lúc trước khi cô còn là Nhã tiểu thư, không phải là Bắc phu nhân.... thì...cô rất được tự do.



Có thể thoái mái đi shopping, ra công viên tập thể dục vào buổi sáng, đi dạo phố,...



Tuy là chỉ đi một mình nhưng cô lại rất vui và rất thoải mái. Được tự do đi lại còn không bị ai quản thúc, cảm giác này chính là cảm giác tuyệt nhất trần gian.



- Đúng là ở đây không đủ tự do. Một người con gái tuổi còn thích vui chơi như thiếu phu nhân lại bị nhốt ở chỗ này đúng là không thoả đáng. Nhưng, quản gia tôi tin, sẽ sớm thôi, thiếu gia sẽ trả lại tự do

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934619/chuong-159.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.