"Em biết sai rồi, em thật sự biết sai rồi..."
Lam Nhan không thể tưởng tượng nổi cảnh phải sống một mình ở nơi đó, canh giữ hai ngôi mộ, trên sân thượng còn từng có hai người chết, cô ta chắc. chắn sẽ phát điên.
Thế nhưng, Lăng Tiêu
......
Lăng Tiêu lại nhắm mắt, không muốn nhìn cô ta thêm một giây nào nữa.
Tên vệ sĩ đứng sau Lam Nhan lập tức tiến lên lôi cô ta ra ngoài. Tiếng kêu gào. thảm thiết của Lam Nhan vang vọng rất lâu mới hoàn toàn biến mất.
Từ hôm nay, tiền tài và danh vọng mà Lam Nhan từng sở hữu đều trở thành mây khói, chẳng còn liên quan gì đến cô ta nữa.
Sau này, Lăng Thiên Vũ cũng từng hỏi cô ta: "Điều hối hận nhất trong cuộc đời này của bà là gì?"
Lúc đó, Lam Nhan mới ngoài ba mươi tuổi mà gương mặt đã đầy nếp nhăn, sắc mặt vàng vọt, xin màu, không còn chút phong thái nào của ngày xưa.
Cô ta trả lời Lăng Thiên Vũ: "Điều hối hận nhất đời mẹ chính là quá tham lam, luôn mơ tưởng đến những thứ không thuộc về mình, nên mới chọc giận tên ác quỷ Lăng Tiêu."
Cho đến khi Lam Nhan chết, Lăng Thiên Vũ cũng chưa từng nghe được một lời hối lỗi hay ăn năn nào từ miệng cô ta dành cho con trai ruột là cậu.
Cô ta làm người thất bại, khi làm mẹ cũng chưa từng dành một chút tình mẫu tử nào cho đứa con đứt ruột đẻ ra, chưa từng gánh vác một chút trách nhiệm nào...
Sau khi Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3716097/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.