Chương trước
Chương sau
Rời khỏi phòng làm việc, Thịnh Hoàn Hoàn lại chọn thêm vài cuốn sách từ kệ, sau khi về phòng liền bỏ vào vali, lúc rảnh rỗi có thể lấy ra đọc.

Ngày hôm sau, Thịnh Hoàn Hoàn cùng Thịnh Xán tham dự một buổi tiệc.

Thịnh Xán quen biết nhiều người, có vài buổi tiệc không tiện từ chối, Thịnh Hoàn Hoàn lo lắng cho sức khỏe của ông, nên cùng đi theo.

Sau khi tỉnh lại, Thịnh Xán luôn giữ thái độ khiêm tốn, mấy ngày nay ở công ty chỉ nán lại vài tiếng rồi rời đi, cũng không tham gia hoạt động gì, nên việc ông tỉnh lại vẫn chưa được lan truyền rộng rãi.

Hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn cùng Thịnh Xán cùng xuất hiện tại buổi tiệc, đây là lần đầu tiên sau vài tháng hai ba con nhà họ Thịnh cùng xuất hiện trước mặt mọi người. Vì Thịnh Hoàn Hoàn đang có độ nhận diện rất cao, đi đến đâu nổi đến đấy, nên rất nhanh, Thịnh Xán cũng lên hot search.

Lúc này nhiều người mới biết, thì ra Thịnh Xán đã tỉnh.

Dưới Weibo của Thịnh Hoàn Hoàn nhận được rất nhiều lời chúc phúc của fan hâm mộ.

Lúc này, Thịnh Hoàn Hoàn đang chăm chú nhìn Thịnh Xán, ánh mắt sắc bén, giọng nói đầy uy lực: "Ba không được uống."

Bàn tay đã đưa ra của Thịnh Xán từ từ rụt lại, ông nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, lại nhìn ly rượu trước mặt, mũi ngửi thấy mùi rượu nồng nàn, không nhịn được nuốt nước bọt.

Thịnh Xán mới tỉnh không lâu, bác sĩ đã dặn không được động vào rượu, Thịnh Hoàn Hoàn lo ông lén uống, một khi đã uống sẽ không kiềm chế được, nên mới đi theo.

"Không uống... không uống!"

Thịnh Xán mím môi, đau khổ gật đầu.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người vừa đến, vẻ mặt áy náy nói: 'Xin lỗi giám đốc Tôn, bố tôi hiện tại không thể uống rượu."

'Tôn Kiên ngoài bốn mươi tuổi, học vấn cao, tự mình gây dựng sự nghiệp, là một người đàn ông rất thành công trên thương trường.

Tôn Kiên mỉm cười: “Nếu vậy thì đáng tiếc, tôi nghe nói ngài Thịnh thích uống rượu, đặc biệt mang rượu quý của mình đến, không ngờ... Thôi, rượu ngon đến mấy cũng không bằng sức khỏe."

"Đúng vậy, đúng vậy!"

Thịnh Xán tán thành gật đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào chai rượu trong tay Tôn Kiên. Ở nhà bị quản chặt, muốn uống một ngụm cũng khó, định bụng ra ngoài lén uống vài ngụm cho đỡ thèm, nào ngờ Hoàn Hoàn lại theo đến đây!

Đúng là con gái hiểu ba mài!

Đúng lúc này, chủ nhân buổi tiệc lên sân khấu phát biểu, nói vài câu, sau đó mời một nhân vật cực kỳ quan trọng lên.

Thịnh Hoàn Hoàn không chú ý nghe, ánh mắt lại quay về phía Thịnh Xán. Lúc này, ly rượu vừa đặt trước mặt Thịnh Xán đã sớm cạn thấy đáy.

Thịnh Xán cười toe toét, giống một đứa trẻ ranh mãnh: "Ba chỉ uống một chút cho đỡ thèm thôi."

Cảnh tượng này, giống như bữa tiệc sinh nhật bốn tháng trước, khi đó người đàn ông này cũng cao quý lạnh lùng như vậy, lúc đó cô còn chưa có bất kỳ mối liên hệ nào với anh.

Từ khi quyết định tìm anh che chở đến nay đã bốn tháng trôi qua, hai người từ chỗ xa lạ, đến kết hôn sống chung, rồi ly hôn, đến những lần chia tay rồi tái hợp sau đó, đều giống như một giấc mộng hư ảo!

"Hoàn Hoàn..."

Thịnh Xán nhìn thấy Lăng Tiêu, lại nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, muốn nói lại thôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.