Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn xuống đài thì Mộ Tư đã yên lặng rời khỏi hiện trường.
Anh ta biết mình đã kết thúc trong câu chuyện của Thịnh Hoàn Hoàn.
Sau khi lên xe, Mộ Tư nói với tài xế: “Tìm quán bar nào im lặng rồi cho tôi xuống."
Nhưng khi tài xế quay đầu lại, Mộ Tư lại nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Bạch Băng: “Tuyết Nhi còn đang chờ anh."
Mộ Tư liếc nhìn anh ta rồi đưa mắt nhìn ra đường phố phồn hoa bên ngoài cửa sổ: “Tôi không cho thứ cô ấy muốn được."
Bạch Băng rất phẫn nộ: “Còn chưa hết hi vọng sao, Thịnh Hoàn Hoàn đã không còn yêu anh nữa."
Mộ Tư cười cười: "Vậy sao, không sao cả, tôi có thể chờ."
Mặc dù anh ta không biết cô sẽ không trở về, nhưng anh ta có thể chờ.
Kim Thần xem hết cuộc thi thì rời đi với bạn bè, bởi vì vết thương ở chân nên anh ta hành động bất tiện, biết Thịnh Hoàn Hoàn tham gia cuộc thi thách đấu nên mới đến xem phong thái của cô, không ngờ sư nương của mình lại ưu tú như thế.
Sau khi lên xe, Kim Thần gửi tin nhắn cho Lăng Tiêu: “Sư nương thực sự là... Đặc biệt nhất từ trước đến nay."
Sau khi gửi tin nhắn ra ngoài thì Kim Thần không nhận được câu trả lời của Lăng Tiêu.
Thịnh Hoàn Hoàn thay quần áo đi ra thì trông thấy mấy người bạn tốt đứng bên ngoài đợi mình.
Lăng Kha nói: “Có phải chúng ta nên ăn mừng một chầu không?” Nam Tầm gật đầu đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3672025/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.