Chương trước
Chương sau
Về sau tình cảm đó càng ngày càng sâu, có khi thậm chí làm hắn không tự chủ được, thân thể không bị đầu óc khống chế, luôn muốn thân cận cô một chút.

Thế là về sau số lần họ thân mật càng ngày càng nhiều, tim cũng như càng dán càng chặt, hắn cũng muốn mở rộng cửa lòng với ô.

Bạch quản gia nói phụ nữ uống nhiều thuốc tránh thai không tốt cho sức. khoẻ, thế là hắn lên mạng tra phương pháp tránh thai khác.

Hắn thật sự chưa từng quan tâm người nào như vậy.

Cô hỏi muốn mật khẩu điện thoại của hắn, hắn nói cho cô.

Không biết rằng trong điện thoại của hắn có bao nhiêu bí mật thương nghiệp. Cô nói đau thắt lưng, hắn liền xuống bếp vì cô.

Cô là người phụ nữ đầu tiên làm hắn cam tâm vào bếp.

Ngày trước hắn thường cười Thịnh Hoàn Hoàn nói cô nịnh hót, lúc ấy hắn mới biết được thì ra mình cũng có tiềm chất lấy lòng người khác!

Thật sự không yêu sao?

Vậy vì sao hắn lại không cam lòng như thế?

Thật sự không có cô cũng chẳng sao à?

Vậy vì sao Triệu Giai Ca, Lâm Chi Vũ, Vương Vận Thi đều không thể?

Từ đầu tới đuôi chỉ có người phụ nữ này khiến hắn muốn thân cận mà thôi...

Thịnh Hoàn Hoàn, trong lòng em có thoải mái và không quan tâm như em đã thể hiện ra không?

Sau khi ra ngoài, Triệu Giai Ca trở về phòng kế bên rồi nói tin tức tốt Thịnh Hoàn Hoàn tham gia thi đấu cho đám chị em, các cô đều đặc biệt kích động...

Lệ Hàn Tỉ nhìn theo bóng lưng Triệu Giai Ca rồi dựa vào cạnh cửa, anh ta đang suy nghĩ hình ảnh vừa rồi Lăng Kha bị Đường Dật ôm vào trong ngực, anh ta nhớ tới câu hát đau thương cuối cùng của Lăng Kha:

"Cần phải biết rằng luôn khó tránh phải thương tâm, mỗi lần vào giờ phút em tỉnh mộng. Có một số việc bây giờ anh không cần hỏi, có một số người vĩnh viễn không cần chờ..."

Có một số người vĩnh viễn không cần chờ...

Rốt cục cô cũng triệt để nghĩ thoáng sao? Rốt cục cô cũng quyết định buông tay anh ta rồi?

"A Tỉ, anh đi đâu vậy?" Triệu Giai Ca quay đầu thì thấy Lệ Hàn Tỉ nhấc chân muốn đi.

Lệ Hàn Ti móc một gói thuốc lá ra: “Anh đi hút điếu thuốc."

Đứng bên cửa sổ sát đất to lớn có thể nhìn xuống hơn phân nửa thành phố phồn hoa, nhưng không thấy rõ được lầu dưới, Lệ Hàn Ti tựa vào cửa sổ sát đất, trong tay kẹp điếu thuốc mà rũ mắt xuống...

Qua một lúc có một đôi tay ôm lấy anh ta từ phía sau.

Lệ Hàn Ti không quay lại cũng biết là Triệu Giai Ca, anh ta ngậm điếu thuốc tiếp tục hút: “Sao không chơi rồi?"

Triệu Giai Ca quay người Lệ Hàn Tỉ lại đối mặt với cô ta: “A Tỉ, có phải anh giận không?”

Lệ Hàn T¡ nhếch môi lên: “Không có, anh chỉ cảm thấy em không nên qua loa như vậy, không phải em thích xuất hiện trước ống kính sao?”

Triệu Giai Ca nâng gương mặt tinh xảo lên nhìn anh ta, trong mắt đầy vẻ không vui: “Cho nên anh cảm thấy em sẽ thua?"


Trên đường trở về, Diệp Sâm kể lại chuyện giữa Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn lại cho Nam Tầm nghe, Nam Tầm bị đả kích không nhỏ: “Em thật sự không ngờ Đường Nguyên Minh lại làm ra chuyện như vậy."

Diệp Sâm bất đắc dĩ nói: “Lần này hai người bọn họ muốn tái hợp rất khó!"

Nam Tầm nhíu mày, phẫn nộ trừng Diệp Sâm: “Vậy vừa rồi anh còn nói có trò hay để xem?"

Diệp Sâm: “... Vừa rồi quên mất chuyện này!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.