Thế là sau khi Mộ Tư sám hối xong, Cố Bắc Thành không nóng không lạnh đâm thêm một dao vào tim anh ta: “Anh biết không, lần đầu tiên Hoàn Hoàn đi tìm Lăng Tiêu đã thành công thuyết phục anh ta cưới cô ấy, tôi không đành lòng nhìn cô ấy nhảy vào hố lửa nên đã nói rằng anh nhất định sẽ trở về."
Mộ Tư nhìn chăm chú vào Cố Bắc Thành, chờ đợi anh ta nói tiếp.
Cố Bắc Thành dừng lại hồi lâu mới nói: “Lúc ấy cô ấy bình tĩnh nhìn tôi và nói 'Em biết anh ta sẽ trở về, nhưng lần này em không muốn đợi nữa. "
Cố Bắc Thành biết mình không nên nói những lời này, nhưng anh ta muốn Mộ Tư càng tự trách hối hận vì đã tổn thương Hoàn Hoàn, muốn anh ta càng đau đớn hơn.
Mộ Tư thật sự rất đau khổ, thì ra ngay từ đầu cô đã quyết định không quay đầu lại, thì ra cô mới là người dứt khoát nhất.
Tiếp đó Cố Bắc Thành lại không nhanh không chậm đâm thêm một dao vào ngực anh ta: “Hoàn Hoàn mang thai, cho nên... Từ nay về sau, anh đừng đi quấy rầy cô ấy nữa."
"Hoàn Hoàn mang thai." "Hoàn Hoàn mang thai..."
Câu nói này của Cố Bắc Thành không ngừng vang vọng trong đầu Mộ Tư, giống như sấm sét giữa trời quang làm đầu óc anh ta trống rỗng, thật lâu sau vẫn không phản ứng kịp.
Nhìn Mộ Tư lộ ra vẻ mặt đờ đẫn, rốt cục Cố Bắc Thành cũng không đành lòng nói thêm nữa mà đẩy Mộ Tư đi đến cổng. Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671999/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.