Chương trước
Chương sau
Đêm nay?

Nhanh như vậy?

Thịnh Hoàn Hoàn suy đoán Đường Nguyên Minh muốn đưa cô ra nước ngoài trước khi Lăng Tiêu trở về, anh muốn Lăng Tiêu vĩnh viễn không tìm thấy cô.

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nói: “Tôi có thể đi theo anh, nhưng tôi có một yêu cầu, trước khi đi tôi phải gặp ba một lần."

Đường Nguyên Minh lắc đầu: “Anh chỉ có thể cho em nói chuyện video call với bác ấy."

Nói chuyện video call thì khả năng cô được cứu gần như bằng không.

Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn lại nhìn về hướng con dao cách đó không xa, lúc này cái máy tính vốn đang hiện hình ảnh phong cảnh đột nhiên đổi hình, bóng dáng của Thịnh Xán xuất hiện trong màn hình.

Hình ảnh đó như trích từ camera hành trình, hình hình trong xe được chiếu ra rõ ràng.

Nhìn vẻ mặt già nua mỏi mệt của Thịnh Xán, Thịnh Hoàn Hoàn siết chặt tay lại: “Anh cho tôi xem cái này làm gì?”

Lúc này ngũ quan tuấn tú của Đường Nguyên Minh lộ ra vẻ dịu dàng: “Không. phải em nhớ ba sao, bác ấy mới đi ra từ Thịnh Thế, hiện tại đang trên đường về nhà."

Anh đang dùng mạng của ba để uy hiếp cô.

Anh muốn cho cô biết mình biết rõ hành tung của ba như lòng bàn tay, anh muốn làm gì ba cũng chỉ cần động một đầu ngón tay.

Móng tay của Thịnh Hoàn Hoàn gần như cắm vào lòng bàn tay: “Đường Nguyên Minh, anh còn có thể hèn hạ hơn nữa không?”

Đường Nguyên Minh dịu dàng nói: “Hoàn Hoàn, chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên cạnh anh thì anh đảm bảo sẽ không có chuyện gì xảy ra."

Chỉ có Thịnh Hoàn Hoàn biết lúc này cô tốn bao nhiêu sức lực mới khống chế được mình không nhào về hướng anh.

Cô không muốn gào thét cào cắn anh như bà điên, bởi vì làm như vậy không thay đổi được gì.

Cô chỉ vào máy tính mà nói với Đường Nguyên Minh: “Đưa nó cho tôi." Vừa dứt lời, màn ảnh máy tính đã tối xuống.

Đường Nguyên Minh giải thích: “Hết pin rồi, hơn nữa không có mật khẩu thì em cũng không dùng mạng được."

Rốt cục Thịnh Hoàn Hoàn cũng không nhịn được nữa mà nhanh chóng đi qua, nâng máy vi tính lên đập mạnh xuống đất, máy tính bị cô đập tan nát.

Đường Nguyên Minh ôm lấy eo cô từ phía sau rồi kéo cô đến trước mặt anh, giọng nói trầm thấp dịu dàng vang lên bên tai cô: “Hả giận chưa? Chưa hết giận thì đâm một dao vào người anh này."

Đường Nguyên Minh nắm chặt tay Thịnh Hoàn Hoàn rồi nhét một con dao bén nhọn vào tay cô, sau đó từ từ quay người cô lại đối mặt với anh.


Đâm một dao xuống thì Đường Nguyên Minh sẽ chết, cô có thể lấy được tự do.

Nhưng cô không xuống tay được.

Cô không muốn giết người, cô không muốn biến thành tội phạm giết người.

"Không dám sao? Bỏ lỡ lần này thì em không còn cơ hội nữa." Đường Nguyên Minh năm chặt tay Thịnh Hoàn Hoàn tiếp tục đâm sâu vào, máu chảy càng nhiều: “Nếu đã không dám thì từ bỏ đi! Ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.