Nói xong, Lăng Tiêu lại tiến vào phòng bếp.
Nhìn theo bóng lưng Lăng Tiêu, Thịnh Xán đi tới trừng Thịnh Hoàn Hoàn một cái rồi cảnh cáo: "Cùi chỏ chỉa ra bên ngoài."
Thịnh Hoàn Hoàn vô tội trừng mắt nhìn, nũng nịu nói: “Ba, chờ vết thương của Lăng Tiêu lành rồi thì để ba mặc sức giày vò, con sẽ không nói giúp anh ấy câu nào được không?"
Thịnh Xán vừa trừng mắt: “Vậy trước khi vết thương của cậu ta lành thì hai đứa không gặp mặt được không?”
"Được."
"Không được."
Do suy nghĩ cho Lăng Tiêu nên Thịnh Hoàn Hoàn trả lời không chút do dự. Nhưng sau lưng cũng vang lên một tiếng nói không chút do dự.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại nhìn về phía Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu đầy kiêu ngạo đứng trước mặt Thịnh Xán, ung dung thản nhiên mà nói: “Bác trai, chuyện giữa đàn ông chúng ta, phụ nữ nói không tính."
Nói xong, Lăng Tiêu quay người tiến vào phòng bếp, không nhìn Thịnh Hoàn Hoàn lấy một cái, nói cách khác chuyện này không thể thương lượng.
'Vết thương trên người Lăng Tiêu tối thiểu cần nửa tháng mới lành lại. Muốn hắn nửa tháng không gặp Thịnh Hoàn Hoàn, hắn làm không được.
Phải biết rằng từ khi Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn ly hôn cũng chỉ có hai mươi ngày!
Nói cách khác, từ lúc hắn dứt khoát quyết định ly hôn đến khi hối hận không kịp, Thịnh Hoàn Hoàn chỉ dùng đến hai mươi ngày.
Nửa tháng, a, dài đằng đãng đến mức nào.
Muốn hắn nửa tháng không gặp Thịnh Hoàn Hoàn, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671951/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.