Thịnh Xán đặc biệt vui mừng: “Mau mau cho cậu ta vào, đã mười năm tôi chưa gặp thằng nhóc A Minh này, cũng không biết hiện tại dáng vẻ ra sao, nhất định là vừa cao vừa to con."
"Bác trai."
Thịnh Xán vừa nói xong thì Đường Nguyên Minh đã xuất hiện ở cửa ra vào.
Đường Nguyên Minh mặc quần áo trang trọng, dáng người thẳng tắp, khí thế
hiên ngang, cả người tỏa ra sức mạnh, mỗi khi di chuyển một bước đều mang theo tiếng gió.
Thịnh Xán nhìn người trẻ tuổi đi về hướng mình mà liên tục tán thưởng: “Đúng là nhập ngũ có khác, chắc cháu cũng tầm 1m9 đúng không, nhìn vóc người thật là khỏe mạnh."
Đường Nguyên Minh cười cười: “Bác trai, cháu không cao như vậy, chỉ đến một mét tám mấy thôi."
Thịnh Xán cười nói không tệ."
ũng đã rất nổi tr ¡, thật là tuấn tú lịch sự, không tệ
Dù sao cũng là đứa nhỏ mình nhìn lớn lên, Đường Xán cũng rất thích Đường Nguyên Minh.
Hơn nữa năm đó Đường Nguyên Minh vừa trưởng thành đã được đưa vào. quân đội rồi ở lại đó tận mười năm, dựa vào thực lực của bản thân mà leo lên cao, trong lòng Thịnh Xán cực kỳ tán thành Đường Nguyên Minh.
Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn nhịn không được đứng lên: “Ba, con không thoải mái lắm nên lên lầu trước."
"Làm sao vậy con?" Thịnh Xán lo lắng hỏi. Vừa rồi không phải còn rất tốt sao?
Thịnh Hoàn Hoàn không trả lời mà quay người lên lầu, từ đầu tới cuối không liếc nhìn Đường Nguyên Minh lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671932/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.