Lăng Tiêu hai mắt đỏ ngầu nhìn Lăng Hoa Thanh, như con dã thú bị trọng thương mà bi thương kêu rên: “Người đâu."
Vừa dứt lời, mấy chục vệ sĩ vọt vào.
Lăng lão thái thái lập tức biến sắc, vội vàng bảo vệ Lăng Thiên Vũ ở sau lưng rồi quát Lăng Tiêu: “Tiêu Nhi, cháu đang làm gì vậy, đừng dọa trẻ con chứ."
Lăng Hoa Thanh đẩy An Lan ra rồi bước vài bước đến trước mặt Lăng Tiêu, lạnh lẽo nhìn vệ sĩ phía sau hắn: “Tiêu Nhi, con có ý gì?"
"Thịnh giai Âm chết rồi." Lăng Tiêu khàn khàn nói, đanh mặt chất vấn Lăng Hoa Thanh: “Con từng nói không cho phép ba động vào Thịnh gia, không cho phép ba động vào Thịnh Hoàn Hoàn, cô ấy là mạng sống của con, vì sao ba lại không nghe?”
Sắc mặt Lăng Hoa Thanh rất âm trầm: “Ba không biết con đang nói gì, ba không phái người đến Thịnh gia."
Lăng Tiêu siết chặt hai tay: “Hung thủ đã bị bắt rồi, là A Thành bên cạnh ba, ba còn có gì để giải thích?"
Cuối cùng Lăng Tiêu đã rõ những lời mà An Lan đã nói trước khi vào cửa, bà nói nếu Lăng Hoa Thanh không vào tù thì sẽ có rất nhiều người chết vì ông ta.
Rốt cục hắn cũng hiểu năm đó tại sao bọn người An Lan và Thịnh Xán phải liên hợp lại đối phó Lăng Hoa Thanh, bởi vì ông ta không vào tù thì người chết chính là họ.
Lăng Tiêu lui lại một bước, nhìn Lăng Hoa Thanh mà quát lạnh một tiếng: “Trói Nhị Gia lại cho tôi."
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671876/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.