Tất cả mọi thứ trong biệt thự lưng chừng núi đều do Hà Song bố trí, bà ta gắn máy nghe trộm nên đã nghe thấy hết cuộc đối thoại vừa rồi của Lăng Hoa Thanh
và An Lan.
"Nhị Gia, nếu ông đã vô tình thì đừng trách tôi vô nghĩa, ông muốn nối lại tình xưa với An Lan, ông muốn chơi trò ba con tình thâm với Lăng Tiêu, kiếp sau đi!"
Hà Song lộ ra vẻ mặt kiên quyết: “A Thành." Một người áo đen đi vào từ ngoài cửa: “Chị Song."
Nếu Lăng Tiêu ở đây thì sẽ nhận ra người đàn ông này chính là hung thủ lần trước ám sát Thịnh Xán.
Hà Song mở tủ sắt ra, bên trong có một đống tiền mặt và mấy cây súng, bà ta nói với người đàn ông kia: “Nhị Gia có dặn dò đêm nay muốn Thịnh Xán chết, nếu như thất bại nữa thì anh biết hậu quả không?"
Người đàn ông gật đầu: “Vâng, tôi nhất định sẽ làm thỏa đáng chuyện này."
Hà Song dừng một chút rồi nói tiếp: “Nếu không giết được Thịnh Xán thì giết con gái hắn cũng được, đi thôi!"
Người đàn ông tiến lên cầm lấy khẩu súng và một xấp tiền mặt từ tủ sắt rồi im lặng rời đi.
Hà Song lạnh lùng nhếch khóe miệng lên: “Nhị Gia, e là ông không ăn được bữa cơm ba con hiếu thuận này đâu."
Lăng Phủ.
Khi Lăng Hoa Thanh và An Lan chạy đến, Lăng Tiêu đã đón Vương Vận Thi đến rồi đứng ngoài cửa nghênh đón hai người.
An Lan vừa xuống xe đã nhìn thấy một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671872/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.