Lăng Tiêu dừng xe ở một bên rồi mới nghiêng mặt qua nhìn cô, giọng nói trầm thấp êm tai mang theo một ma lực trấn an lòng người: “Chỉ bắt chước một vụ tai nạn xe, tôi sẽ không lấy an nguy của Thiên Vũ ra nói đùa."
Đúng vậy, hắn sẽ không an nguy của Thiên Vũ ra nói đùa. Lấy kỹ thuật lái xe của hắn, cô lo lắng cũng là dư thừa.
Thấy Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn cùng bước xuống xe, sắc mặt vốn tái nhợt của Lam Nhan lại trắng đi mấy phần.
Cô ta vừa chắn một súng cho Lăng Hoa Thanh, đến bây giờ còn chưa xuất viện, Lăng Tiêu chỉ cho vệ sĩ tới đón cô ta, bản thân lại chạy tới Thịnh Thế đón Thịnh Hoàn Hoàn.
Đãi ngộ chênh lệch như vậy làm Lam Nhan vừa căm hận vừa đố kị. So ra thì Lâm Chi Vũ trầm ổn hơn nhiều.
Cô ta ôm Lăng Thiên Vũ đi về hướng Lăng Tiêu, còn lễ phép khẽ gật đầu với Thịnh Hoàn Hoàn, thật tao nhã, đúng mực, hào phóng.
Thịnh Hoàn Hoàn cười một tiếng rồi nhìn về phía cậu nhóc trong lòng cô ta, cậu nhóc cũng ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đen nhánh không chớp mắt cái nào, rất giống một con cún con chờ được ăn xương.
Thịnh Hoàn Hoàn kiềm lòng không đậu mà vươn tay về hướng đầu cậu, đôi mắt Lăng Thiên Vũ lập tức sáng lên lấp lánh, lúc này Lâm Chi Vũ lại đi về hướng Lăng Tiêu, lặng lẽ mang Lăng Thiên Vũ tránh khỏi sự đụng chạm của Thịnh Hoàn Hoàn.
“Thiên Vũ, nói cho ba con xem hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671848/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.