Cảnh sát nói: “Chúng tôi tìm được một tủ bảo hiểm ở nhà của hai vị, ăn khớp với vật mất trộm mà quý công ty miêu tả, làm phiền hai vị đến đồn cảnh sát một
chuyến với chúng tôi."
Sắc mặt Dương Lập lập tức trắng bệch, cảnh sát tìm được tủ sắt sao?
Sắc mặt Chu Tín cũng rất khó coi: “Cảnh sát, có phải các người nhẫm lẫn gì không, tôi chưa từng nhìn thấy tủ sắt nào cả."
Tủ sắt chỉ có một cái, tối hôm qua ông ta đã giao cho Dương Lập bảo quản, sao cảnh sát lại tìm ra một cái tủ sắt giống như đúc ở nhà ông ta?
Cảnh sát công chính nghiêm minh nói: “Cái này chúng tôi cũng không biết, cho nên mong Chu tiên sinh phối hợp tốt để chúng tôi điều tra, để tiện mau chóng tra ra chân tướng, trả lại trong sạch cho ông."
Nói xong, anh bước qua bên cạnh một bước rồi ra lệnh: “Mang đi."
Chu Tín không thể không đi cùng cảnh sát, trên đường đi ánh mắt ông ta luôn nhìn vào Thịnh Hoàn Hoàn.
Chỉ thấy vẻ mặt cô hết sức thản nhiên, khóe miệng mang theo ý cười như có như không.
Điều này khiến Chu Tín có dự cảm chẳng lành.
Mãi đến khi nhìn thấy Lý Vệ Lâm bên ngoài cửa phòng họp, Chu Tín mới đột nhiên tỉnh táo lại: Họ bị Thịnh Hoàn Hoàn gài bẫy rồi!
Nhưng lúc này Chu Tín tỉnh ngộ đã muộn, Trần Anh Kiệt đã mang người áo đen bắt được tối hôm qua chờ ông ta và Dương Lập ở đồn cảnh sát.
Làm cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671838/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.