Không ít tay đua đã thay đồ xe đua và đang chời đợi.
Thịnh Hoàn Hoàn ăn mặc chăm chút vừa xuất hiện đã gây nên rối loạn không nhỏ, người tinh mắt lập tức phát hiện cô mặc đụng hàng với Triệu Giai Ca...
"Oa a, đụng hàng rồi kìa!"
"Đụng hàng không đáng sợ, ai xấu hơn thì người đó mắc cỡ."
"So ra thì Triệu Giai Ca thua thật thảm."
"Không có so sánh thì không có đau thương, danh xưng Thịnh Thế Mỹ Nhan là tùy tiện được đặt sao?"
Bên cạnh truyền đến rất khó coi: Những người này nghĩ cô ta điếc sao?
Tiếng xì xào bàn tán làm sắc mặt Triệu Giai Ca trở nên
Cô ta lập tức quay đầu lại, lập tức trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn mặc chiếc váy dài hoa nhí màu trắng, kiểu dáng và hoa văn trên đó giống với bộ của cô ta y như đúc.
Khung xương của Thịnh Hoàn Hoàn tỉnh tế với tỉ lệ tốt, ngũ quan không có gì bắt bẻ, da lại trắng muốt nên mặc chiếc váy này trên người trông thật tiên khí bồng bầnh lại lộ ra khí chất cao quý, làm người ta không dám khinh nhờn.
Trợ lý của Triệu Giai Ca rất phẫn nộ: “Thịnh Hoàn Hoàn nhất định là cố ý."
Câu nói này triệt để chọc giận Triệu Giai Ca, cô ta lạnh lùng trừng qua: “Cô có ý gì, cả cô cũng cảm thấy tôi không bằng cô ta?"
"Không phải, tôi không có ý này." Trợ lý rất oan ức: “Tôi chỉ tức thay cho cô thôi mà."
Ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết!
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671772/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.