Cô vốn muốn nói "Đến lúc đó nếu cần tôi thì cứ nói một tiếng", nhưng bỗng lại nghĩ đến Thiên Vũ ỷ lại Lâm Chi Vũ không kém gì cô.
Thậm chí lúc trước Thiên Vũ cho phép cô thân cận cậu bé chỉ là vì dung mạo. của cô giống với Lâm Chỉ Vũ.
Làm rõ xong những điều, lại nói ra câu "Cần tôi" thì không khỏi quá tự cho là đsúng.
Cho nên cô không muốn nói thêm, để tránh khỏi tự rước lấy nhục! "Nếu cái gì?" Lăng Tiêu gặn hỏi.
Hắn nói với cô những lời này là muốn cô mở miệng, ai ngờ cô nói được nửa câu lại nuốt trở về.
"Không có gì." Thịnh Hoàn Hoàn không muốn nhắc lại. Nghĩ đến trước đó Thiên Vũ ngoan ngoãn dễ bảo nằm trong lòng Lâm Chi Vũ, trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn rất khó chịu, cảm giác này rất khó hình dung,
vừa đắng vừa chát lại mất mát.
Lăng Tiêu lại nói: “Đến lúc đó không biết sẽ xảy ra chuyện gì, để dự phòng tôi hi vọng cô đến một chuyến."
A, cô nghĩ im lặng là tránh thoát sao, ngây thơi Thịnh Hoàn Hoàn trừng mắt nhìn: “Tôi cần đi sao?” Cô cứ nghĩ mình nghe lầm.
€ô còn tưởng rằng trong lòng Lăng Tiêu thì có Lam Nhan và Lâm Chi Vũ là được, sự xuất hiện của cô sẽ rất dư thừa, cô còn sợ hắn chê cô vướng bận.
"Cần đi sao?”
Lăng Tiêu rất không vui khi nghe Thịnh Hoàn Hoàn hỏi lại, lập tức sắc bén liếc nhìn cô: “Thịnh Hoàn Hoàn, uổng công Thiên Vũ thích cô như vậy."
Thịnh Hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671758/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.