Vì sao hắn là nhà giàu số một thành phố này mà hơn nửa đêm lại chạy tới quán ăn ven đường?
Khác với Lăng Tiêu ghét bỏ, Đường Nguyên Minh ăn say sưa ngon lành.
Ngồi chung một bàn với Đường Nguyên Minh và Lăng Tiêu làm Thịnh Hoàn Hoàn cũng chẳng có khẩu vị gì, cô miễn cưỡng ăn vài miếng vào bụng rồi để đũa xuống: “Tôi ăn no rồi, các anh từ từ dùng."
Dứt lời cô lập tức đứng lên, cầm túi xách đi về hướng xe của mình.
Văn Sâm lập tức đuổi theo: “Thiếu phu nhân, tôi đưa cô trở về đi!"
Thịnh Hoàn Hoàn muốn từ chối, nhưng phần bụng luôn hơi nhói đau không dịu lại làm thân thể cô cũng nhữn ra bất lực, cô suy nghĩ một chút rồi vẫn chấp nhận: “Làm phiền."
Lăng Tiêu và Đường Nguyên Minh lại ngồi tại chỗ bất động.
Sau khi tài xế đi xa, hai đám người còn ngồi ở đó, Thịnh Hoàn Hoàn cũng chẳng quan tâm rốt cuộc họ bàn bạc cái gì, muốn làm cái gì.
Dù sao không liên quan gì đến cô!
Mãi đến khi về đến nhà, Thịnh Hoàn Hoàn mới nói với Văn Sâm: “Thay tôi nhắn một câu với Lăng Tiêu, tôi không muốn nợ ân tình của anh ta nữa, ngày mai anh không cần tới."
Văn Sâm rất bình tĩnh mà nói: “Thiếu phu nhân, cô nên tự nói với Lăng Gia, bởi vì tôi chỉ làm theo lệnh của Lăng Gia thôi."
Cho nên lời cô nói không tính là gì, anh ta vẫn phải đến, vẫn phải theo dõi thôi. Bảo vệ cô là chức trách hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671742/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.