Từ ý cười trên khóe miệng của Thịnh phu nhân có thể thấy được bà rất hài lòng với Đường Nguyên Minh.
Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn dời khỏi mặt bà, nhìn về phía Đường Nguyên Minh đang ngồi trên ghế sa lon, trong đầu vẫn không khỏi nhớ tới hình ảnh anh và Triệu Giai Ca kịch liệt triền miên, dạ dày cô lại cuộn trào lên.
"Anh Minh."
Thịnh Hoàn Hoàn đè nén cảm giác nôn mửa xuống, lên tiếng chào hỏi Đường Nguyên Minh rồi mới đi qua chỗ Thịnh phu nhân, ngồi xuống bên cạnh bà và hỏi tiếp: “Anh tới sớm như vậy là có chuyện gì sao?"
"Anh đến thăm bác trai, tiện thể đưa em đi làm." Trong nụ cười của Đường Nguyên Minh mang theo cưng chiều, đáy mắt rất dịu dàng.
Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn rất phức tạp, tuy chuyện tối hôm qua là do Đường Nguyên Minh bị gài bẫy, nhưng dù sao anh và Triệu Giai Ca cũng ngủ với nhau rồi, bây giờ lại điềm nhiên như không có việc gì mà dùng ánh mắt này nhìn cô, thật sự làm cô rất phản cảm.
Không nghỉ ngờ gì nữa, lòng dạ của Đường Nguyên Minh thâm sâu không lường được.
“Hoàn Hoàn, làm sao vậy?"
Đường Nguyên Minh dịu dàng nhìn cô, khóe miệng vẫn mang theo ý cười.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn lại khó chịu trong người, sau sự dịu dàng này của anh tràn ngập thăm dò, cô làm ra vẻ nhẹ nhàng mà cười cười: “Không có gì!"
Lúc này người hầu tiến lên phía trước nói bữa sáng đã được chuẩn bị xong.
Họ dời bước đến bàn ăn để dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671715/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.