Hơn nửa đêm mà nhà giàu số một Hải Thành lại leo tường leo lầu, còn trèo lên phòng vợ cũ, rốt cuộc hắn muốn làm gì?
Lăng Tiêu không thèm để ý thái độ của cô mà nhíu mày: “Đòi nợ." Nói xong, hắn trực tiếp đi qua cô rồi bước vào phòng ngủ. Đòi nợ?
Thịnh Hoàn Hoàn sầm mặt lại, quay người nhìn hắn cả giận nói: “Không phải tôi đã. . "
Thấy rõ bóng lưng của Lăng Tiêu, Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên im bặt lại, sau lưng của hắn toàn là máu tươi, áo sơmi đã nát, mơ hồ có thể thấy được vết thương trong đó.
Vừa rồi hắn đi đâu mà lại bị thương thành như vậy?
"Còn không đi vào?"
Lăng Tiêu xoay người nhìn cô, bàn tay thon dài tháo từng nút áo trước ngực ra, dù bị thương mà trừ gương mặt hơi tái nhợt ra thì không thấy hắn
chật vật chút nào, quý khí không giảm.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức hiểu ra, thì ra hắn nói "Đòi nợ" là muốn cô xử lý vết thương giúp thôi.
Rất nhanh thân thể gầy gò rắn chắc đã xuất hiện trước mắt cô, cô không được tự nhiên mà dời mắt khỏi lồng ngực hắn: “Anh nên đến bệnh viện."
Lăng Tiêu mặt không cảm xúc mà nhìn cô: “Tôi không muốn chuyện này truyền ra ngoài, hơn nữa đây là cơ hội để cô báo ơn, chẳng lẽ cô muốn dùng cách khác hơn?"
Sao Thịnh Hoàn Hoàn lại không biết "Cách khác " hắn nói = ngủ với hắn!
Cô lập tức nói: “Đi nằm lên giường đi."
Không sao, trên người hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671708/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.