“Vâng.”
Thịnh Hoàn Hoàn khẽ đáp lại một tiếng, bởi vì hơi say nên có vẻ mềm mại nói không nên lời, giọng nói cũng đặc biệt thu hút.
Tim Đường Nguyên Minh siết lại, thấy Henry bên cạnh cũng nhìn chằm chằm cô thì sắc mặt trầm xuống, lập tức đứng lên: “Anh đi với em.”
Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu: “Không cần, em tự đi được rồi.”
Đường Nguyên Minh nắm lấy cổ tay cô: “Em say rồi, ngoan.”
Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn bị Đường Nguyên Minh kéo đi ra khỏi phòng.
Hàn phu nhân “Chậc chậc” hai tiếng, Hàn Tín sáp lại gần: “Em lại muốn làm gì?”
Hàn phu nhân nhún vai: “Không làm gì cả, em up lên mạng thôi mà, để bạn bè ở Hải Thành biết em đã tới.”
Người hiểu Hàn phu nhân nhất không ai khác ngoài Hàn Tín: “Vậy vì sao em lại kéo Hoàn Hoàn chụp hình? Em không biết yêu cầu vừa rồi của mình rất đột ngột sao?”
Hàn phu nhân chột dạ sờ sờ mặt: “Có sao? Có sao?”
Hàn Tín thở dài: “Đừng xen vào chuyện tình cảm của người khác.”
Hàn phu nhân: “... Em chỉ đăng lên mạng thôi mà, có làm cái gì đâu chứ.”
Hàn phu nhân thật sự chỉ đăng hình, viết một câu “Tôi tới Hải Thành”, phía dưới là ảnh chụp chung của bà và Thịnh Hoàn Hoàn.
Chẳng qua Đường Nguyên Minh không cẩn thận lọt vào tấm hình, Thịnh Hoàn Hoàn hơi say nên dáng vẻ rất ngây thơ, có chút quyến rũ lại có chút đáng yêu.
Tuy Hàn phu nhân vừa tới Hải Thành nhưng cũng biết rõ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671648/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.