Đường Dật nhướng mày, buồn cười nhìn cô gái thú vị trước mặt: “Cô muốn chịu đòn nhận tội như thế nào?”
“A?" Cô chỉ thuận miệng nói thôi, bộ anh tưởng thật hả?
“Tôi sẽ giải thích rõ ràng với cô ấy, tôi và anh là trong sạch, là tôi nhất thời kích động làm bẩn anh.”
“Làm bẩn?” “Không phải, là hôn... Hôn anh.”
Lăng Kha hổ thẹn khó nhịn, thật muốn tát cho mình một cái.
Rốt cuộc trong đầu cô chứa cái gì, sao lại nói ra từ “Làm bẩn” này!!!
Đường Dật bật cười, giơ tay búng lên cái trán đỏ lên của Lăng Kha: “Tôi không có bạn gái.”
Nói xong, anh đứng lên rời đi.
Lăng Kha chậm tiêu rốt cuộc cũng cảm thấy đau, vội che lại chỗ bị Đường Dật búng mà hít hà một hơi.
Thịnh Hoàn Hoàn đỡ trán: “Còn không đứng dậy, ngại không đủ mất mặt à?”
Lúc này Lăng Kha mới phát hiện xung quanh có rất nhiều người thấy cô xấu mặt, vội đứng lên: “Thật mất mặt, tớ muốn mua khối đậu hủ đâm đầu chết cho rồi.”
'Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn các đồng đội một cái, mọi người ăn ý tiến lên, vươn tay khiêng Lăng Kha nhỏ xinh ném lên cao: “Chúng ta thắng.”
Lăng Kha hoảng sợ, sau đó cười ha ha: “Hiện tại các người biết thực lực của tôi chưa? Bà đây cũng là hắc mã.
Sau khi cuộc thi kết thúc, người của đoàn xe Quân Hạm đều đen mặt, dưới sự dẫn dắt của Kim Thần và Quân Lê, họ không cam lòng đi lên sân thi đấu rồi bắt đầu múa thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671638/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.