Đáng tiếc không ai đáp lại cô ta.
Lệ Hàn Thu hùng hổ doạ người: “Thế nào, sợ rồi à, người của Vũ Yến hèn nhát như thế từ khi nào?”
Người đứng thứ hai của Quân Hạm - Quân Lê nói: “Các người chỉ có 5 người, nếu không dám đánh cược thì tham gia cuộc đua quốc tế còn có ý nghĩa gì?”
Sắc mặt người của Vũ Yến đều trầm xuống, nếu tiền đặt cược khác thì thôi, họ nhất định sẽ chấp nhận vì chẳng ai muốn mình bị xem thường, nhưng múa thoát y liên quan đến danh dự người phụ nữ...
Kim Thần không chút để ý mà cười nói: “Nếu có thế cũng không dám cược thì tôi khuyên các người nên trực tiếp rút lui đi"
Nhìn dáng vẻ vênh váo của Kim Thần, Thịnh Hoàn Hoàn thật hối hận hôm đó đánh nhẹ tay quá, đôi môi xinh đẹp hơi nhếch lên: “Lăng Kha, Mao Tuấn, dám đánh cược không?”
Lăng Kha trả lời còn nhanh hơn Mao Tuấn: “Dám, vì sao không dám?”
Mao Tuấn vốn đang do dự, nghe Lăng Kha nói thế thì lập tức nhiệt huyết sôi trào: “Cược, tôi nghĩ các fan hâm mộ nhất định rất có hứng thú với dáng người của Kim Thần”
Nếu con gái người ta đã không sợ thì một thắng đàn ông như anh e dè cái gì?
Cao Dương cười nói: “Làm tốt lắm”
Lý Hưng Hoài cũng gật đầu với Thịnh Hoàn Hoàn, ông ta rất tin tưởng họ.
Cuộc đua quốc tế năm nay hà khäc hơn mọi năm, Quân Hạm ghê gớm đến cỡ nào thì số người có thể đi vào trận chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671622/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.