Có thể là mọi người hơi sợ Lăng Tiêu, hơn nữa còn là quan hệ cấp trên và cấp dưới nên không khí trên bàn ăn không tốt lắm, Lăng Kha ngượng ngùng trò chuyện vài câu rồi từ bỏ, Thịnh Hoàn Hoàn thì từ đầu tới đuôi không mở miệng.
Khi sắp ăn no, cô nghe thấy Lý Hưng Hoài nhắc tới tên mình thì ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu giật giật môi: “Lý đội rất xem trọng cô, biểu hiện cho tốt, đừng làm thất vọng.”
Thịnh Hoàn Hoàn lạnh nhạt đáp lại một câu: “Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng.”
Sau đó cô dời mắt đi, uống xong phần canh còn lại không nhiều lắm trong chén, chùi chùi miệng rồi nói chuyện với Lăng Kha và Mao Tuấn.
Lăng Tiêu nhíu mày, hắn đã nhận ra sự thay đổi của Thịnh Hoàn Hoàn, hôm nay cô lạnh nhạt với hắn hơn bất cứ lúc nào, từ lúc nãy tới giờ cô không nhìn hắn lấy một cái.
Cô mặc kệ cả Thiên Vũ, chẳng lẽ thái độ yêu thích Thiên Vũ trước kia đều làm bộ?
Lăng Tiêu liếc nhìn Mao Tuấn ngồi bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn một cái, sau đó cũng dời mắt đi chỗ khác.
Lúc này, điện thoại của Lâm Chỉ Vũ vang lên.
Lâm Chi Vũ liếc nhìn một cái rồi nhìn về phía Lăng Tiêu, thấp giọng nói: “Là bác trai.”
Lăng Tiêu gật đầu, ôm Lăng Thiên Vũ qua: “Cô đi nghe máy đi!"
Lâm Chi Vũ đi qua một bên nghe điện thoại, vài phút sau lại về tới chỗ ngồi, nhỏ giọng nói với Lăng Tiêu: “Bác. trai đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671612/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.