Cô gái này sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này, giọng điệu của cô ta như đang ám chỉ cái gì. Lam Nhan có tham gia thi đấu không liên quan gì đến cô?
Sự tồn tại của Lam Nhan chưa bao giờ ảnh hưởng đến Thịnh Hoàn Hoàn. Nếu Kim Thần không thể dự thi thì cô nhất định sẽ đốt pháo chúc mừng.
Triệu Giai Ca cười nói: “Chẳng lẽ cô không biết sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn hỏi lại: “Vì sao tôi phải biết?”
Nếu không phải biết Lăng Hoa Thanh nhiều kẻ thù, Thịnh Hoàn Hoàn còn hoài nghi Lam Nhan tự biên tự diễn.
Vừa bị Lăng Tiêu đuổi ra, quay đầu đã chắn súng cho Lăng Hoa Thanh, cũng may mắn thật đấy, ráng chống chọi qua thì lập tức sẽ xoay người!
Nhưng móc mỉa thế thôi, Thịnh Hoàn Hoàn thật lòng bội phục Lam Nhan.
Một cô gái dũng cảm đến mức nào mới dám chắn súng cho người khác?
Chắc chắn cô ta rất yêu Lăng Tiêu nên mới phấn đấu quên mình như thết
Ở chuyện này, Thịnh Hoàn Hoàn tự cảm thấy không bằng.
Nhưng hiện tại Triệu Giai Ca muốn chụp tội danh gì lên đầu cô đây?
Triệu Giai Ca bước từng bước một đến gần Thịnh Hoàn Hoàn, dùng âm lương chỉ có hai người nghe thấy mà trả lời cô: “Không có gì, chỉ cảm thấy cô nhất định muốn biết chuyện này, lúc này chắc Lăng Tiêu đang ở bệnh viện với Lam Nhan, cô nói xem anh ta sẽ báo đáp cô ấy như thế nào?”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì đột nhiên nở nụ cười: “Triệu Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671602/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.