Diệp Sâm khoanh tay trước ngực: “Em nói đi?”
Nam Tầm cảm thấy, tới giờ khắc này thật sự đừng bận tâm tình cảm trước kia gì nữa.
Cô lạnh nhạt nhìn Diệp Sâm, chân lui lại mấy bước, môi vô tình mà khẽ mở: “Đập anh tai”
Vừa dứt lời, hai vệ sĩ cao lớn xách nắm tay to tướng vọt về hướng Diệp Sâm, bọn họ phải báo thù vì đồng nghiệp, đánh chết cái tên này.
Mười mấy giây sau là một loạt tiếng kêu rên. Diệp Sâm không mất một sợi tóc, tiêu sái phủi phủi bụi trên người, sau đó nâng chân đôi thon dài lên đi về hướng Nam Tầm.
Nam Tầm cảm thấy tình hình không ổn liền xoay. người bỏ chạy.
Con người phải biết tiến thối, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Nhưng vị “Tuấn kiệt” này chưa chạy được mấy bước đã bị Diệp Sâm bắt được, hông anh khí phách cong một cái đã khiêng cả người Nam Tầm lên vai, xoay người đi trở về.
“Làm cái gì vậy, tên điên này mau buông tôi xuống.”
Nam Tầm biến sắc giãy giụa, ngặt nổi Diệp Sâm như siêu nhân vô địch, chẳng những sức lực mạnh, còn rất lì đòn.
Diệp Sâm vươn một chân đá vệ sĩ trên mặt đất ra ngoài, sau đó “Oanh” một tiếng đóng sầm cửa lại, giọng nói lạnh lẽo như cái máy truyền ra từ bên trong: “Không sợ chết cứ việc tiến vào.”
Mấy vệ sĩ bị đánh mặt mũi bầm dập ngoài cửa khóc không ra nước mắt, sao bọn họ lại xui xẻo như thế, mới đổi ca đêm đã gặp phải sát thần này!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671550/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.