Sau khi trở về phòng, Thịnh Hoàn Hoàn lại gọi điện thoại cho Nam Tầm, lần này rốt cuộc cũng có người nghe máy: “Chị Nam Tầm, chị không sao chứ?”
Giọng nói nhụt chí của Nam Tầm truyền đến từ điện thoại: “Không có gì, vừa rồi đánh một trận với Diệp Sâm.”
Đánh một trận còn bảo là không có gì? Nghe giọng điệu này thì hiển nhiên là đánh thua! “Sau đó thì sao?”
“Chị báo cảnh sát, để cảnh sát tới trị anh ta, đêm nay không đuổi anh ta đi thì chị không họ Nam.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “... Làm tốt lắm!” Đánh không lại thì báo cảnh sát!!! Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới khi còn nhỏ Nam Tâm đánh nhau với Đường Nguyên Minh, đánh không lại liền nhặt đá, tuy rằng là hai việc khác nhau, nhưng bản chất không thay đổi...
Đuổi không đi liền đánh, đánh không lại liền báo. cảnh sát.
Đúng là phong cách cứng đầu không chịu thua của chị Nam Tâm!
Biết Nam Tầm không có việc gì, Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng thở ra, bụng lại kêu lên rột rột, đột nhiên cảm thấy thật đói!
Lúc này cô mới nhớ tới từ lúc tan tầm đã trực tiếp đi đến bệnh viện với Đường Nguyên Minh, lại không ăn cái gì ở KTV, lúc này đã hơn một giờ, dạ dày đã trống rỗng.
Cô không làm phiền người hầu mà tự nấu chút mì để ăn.
Chờ làm xong mì, Thịnh Hoàn Hoàn mới phát hiện chén mì này làm dựa theo khẩu vị yêu thích của Lăng Tiêu.
Cô không khỏi suy nghĩ, đêm nay Lăng Tiêu nhất định cũng chưa ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671546/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.