Hình như cô đã quên Diệp Sâm chỉ là một tên ngoại lai, căn bản không có sản nghiệp thật sự gì ở Hải Thành, luật vua thua lệ làng, nếu thật sự đối đầu thì gã có thể đè bẹp anh ta trong một giây.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là Trần Do Mỹ gọi tới.
Cố Nam Thành nhìn hướng Nam Tâm rời đi, sau một lúc lâu mới nghe máy: “Tiểu Mỹ.”
Giọng Trần Do Mỹ nghe thực kích động: “Anh Nam Thành, anh đang ở đâu, em có tin tốt muốn nói cho anh, anh có thể trở về liên không?”
Cố Nam Thành nhăn mày lại: “Chuyện gì em nói
Hiện tại gã không muốn trở về.
Giọng nói vui vẻ của Trân Do Mỹ truyền đến từ di động: “Anh Nam Thành, em mang thai, bác sĩ nói em mang thai.”
Tiểu Mỹ mang thail
Không biết có phải đã chuẩn bị tâm lý không mà lúc. này nghe tin Trần Do Mỹ mang thai, Cố Nam Thành cũng không cảm thấy quá vui mừng, cảm xúc của gã không có biến hóa gì.
“Chắc chắn rồi à?” “Chắc chắn, đã ba tuần.”
Cố Nam Thành gật đầu: “Ừ, vậy anh lập tức trở về với em.
Cúp điện thoại, Cố Nam Thành không khỏi nhớ tới lúc Nam Tâm mang thai Hoan Hoan, đó là lần đầu tiên gã làm cha, gã kích động như một tên ngốc, ngày nào. cũng ôm Nam Tầm lên lầu xuống lầu, sợ cô va chạm chỗ nào.
Ngày Hoan Hoan ra đời, gã còn khẩn trương hơn Nam Tầm, khoảnh khắc nghe thấy tiếng khóc, gã kiệt sức ngồi bệt lên ghế công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671542/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.