Chương trước
Chương sau
Nhìn bóng dáng Lăng Tiêu, tim Thịnh Hoàn Hoàn co rút: Đừng quay đầu lại, tuyệt đối đừng quay đầu lại...

Sau đó, trong tiếng “Gào thét' của Thịnh Hoàn Hoàn, Lăng Tiêu chậm rãi quay người, đôi mắt đen thâm thúy dừng lại trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn, môi mỏng chậm rãi nhếch lên: “Được thôi, đúng lúc tôi cũng khôi phục độc. thân, nếu Thịnh tiểu thư không ngại thì cùng chúc mừng đi”

Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy trên người như trúng mũi tên, làm cô cứng đờ, khóe miệng rũ xuống: “Được... Được thôi!”

Được cái cmn, ai muốn chúc mừng với hắn chứ. Thịnh Hoàn Hoàn nhéo mạnh vào đùi mình: Ai bảo mày không biết cố gắng, nói một chữ “Không” với hắn khó như thế sao? 

Lúc Thịnh Hoàn Hoàn khóc không ra nước mắt, Đường Nguyên Minh bên cạnh đã nắm lấy tay cô, kéo cô khỏi sô pha, còn giúp cô cầm túi xách, khóe miệng hơi nhếch lên: “Đi thôi!"

Nói xong, Đường Nguyên Minh nắm tay Thịnh Hoàn Hoàn còn đang ngơ ngác đi ngang qua trước mặt Lăng Tiêu rồi ra ngoài.

Mọi người kinh hãi, Đường Nguyên Minh đang công khai khiêu khích Lăng Tiêu.

Nhưng rốt cuộc Lăng Tiêu nghĩ gì vậy, cùng vợ trước cử hành party độc thân? Thật là chưa từng nghe nói đến, nếu được đi theo xem thì tốt biết bao!

Đang nghĩ như vậy, Lăng Kha lại đột nhiên mở. miệng: “Đổi phòng đi, ai muốn lại đây chơi thì đi cùng.”

Nói xong, cô kéo Cố Bắc Thành cảm xúc hơi hạ xuống rời khỏi phòng. Tiếp theo đám người Trần Uy 'Tống Minh Triết cũng lần lượt đứng lên.

“Trần Uy, tôi đi cùng anh.” Một công tử gọi Trần Uy lại, những người khác đều trông mong nhìn anh ta và 'Tống Minh Triết.

Lúc này không chỉ là chơi, còn là vấn đề lựa chọn lập trường. Bọn họ không muốn chọn Cố Nam Thành, nếu lần này có thể tiếp cận Lăng Tiêu thì tương lai có thể ít đi đường vòng hơn.

Trần Uy cong cong khóe miệng: “Hoan nghênh!” 

Mấy tiểu thư thiếu gia hoan hô, hứng thú hừng hực đi theo Trần Uy và Tống Minh Triết rời khỏi phòng.

Tiết Tiêm Tiêm nhìn họ rời đi, lại nhìn nhìn hai đôi nam nữ còn lại. Vì Cố Bắc Thành, cô ta cắn răng một cái cũng đi theo, dù sao cô ta không mắng Thịnh Hoàn Hoàn trên mạng, cũng chưa từng đắc tội cô.

'Trong nháy mắt, trong phòng chỉ còn lại bốn người Triệu Giai Ca và Lệ Hàn Tư, Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ.

Trần Do Mỹ thấp giọng mà hỏi: “Anh Nam Thành... Chúng ta đi về không?”

Lúc này Lệ Hàn Tư nhìn về phía Cố Nam Thành, khóe miệng nhếch lên lộ ra hàm răng trắng đẹp, tuấn tú mà huênh hoang: “Cố tổng, có dám đi qua chơi không?”

Cố Nam Thành cười lạnh: “Có gì không dám?”

Cô ta lắc lắc đầu, cảm xúc hơi hạ xuống mà nói với Lệ Hàn Tư: “A Tư, có lẽ em sẽ kết hôn với Đường Nguyên Minh, cha mẹ hai bên đều đồng ý liên hôn, nhưng anh ừa rồi của anh ta với Thịnh Hoàn Hoàn

Ý cười trên khóe miệng Lệ Hàn Tư vụt tắt, ánh mắt từ dịu dàng trở nên lạnh lẽo sắc bén: “Em đồng ý?”

Triệu Giai Ca không chút sợ hãi mà cười cười: “Có lúc nào ba chịu nghe ý kiến của em? Ông ấy luôn có cách ép em gả đi, cũng may Đường Nguyên Minh là người kiệt xuất, em còn gì không thỏa mãn chứ?”  

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.