Khi còn nhỏ Lăng Kha không ít lần lau nước mắt lên người anh, Đường Nguyên Minh có ám ảnh tâm lý!
Lăng Kha “À” một tiếng, lập tức tránh khỏi người anh.
Đường Dật nhìn Lăng Kha dáng người nhỏ xinh, chỉ cảm thấy cô gái này thật tinh ranh, nhưng cũng rất đáng yêu.
Lam Tiếu nhìn Thịnh Hoàn Hoàn vừa xuất hiện đã đàn áp hết hoa thơm cỏ lạ, cô ta ghen ghét căm hận lại mừng rỡ, lúc này mà cô còn dám ra cửa, xem ra cảm thấy còn chưa đủ mất mặt.
Hơn nữa cô còn dám đi cùng Đường Nguyên Minh, chẳng lẽ cô không biết hiện tại bên ngoài đều đang truyền tin cô và Đường Nguyên Minh có dan díu sao?
Lam Tiếu rất kích động, cơ hội để cô ta trút giận đã tới.
“Thịnh Hoàn Hoàn, lại là cô.” Là giọng của Cố Nam Thành.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn qua gã, thấy Cố Nam Thành đen mặt trừng cô, hình như cô vừa xuất hiện thì gã đã trút hết những chuyện không thoải mái vừa rồi lên đầu cô.
Lại là cô!
Ba chữ này chính là chứng cứ tốt nhất.
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch khoé miệng với Cố Nam Thành: “Là tôi, đã lâu không gặp Cố tổng, vẫn khoẻ chứ.”
Cố Nam Thành liếc nhìn Đường Nguyên Minh một cái, khinh thường mà cười lạnh với cô: “Cô vừa nói chuyện này giao cho cô giải quyết, cô muốn giải quyết như thế nào?”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn nhìn Trần Do Mỹ, lại nhìn nhìn Lam Tiếu, không rõ nguyên do mà hỏi: “Cố tổng đang ra mặt cho Trần tiểu thư, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671492/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.