Lăng Tiêu vốn muốn dùng bệnh của Mộ Tư để ép. Thịnh Hoàn Hoàn đi vào khuôn khổ, buộc cô ngoan ngoãn tới tìm hắn, nhưng hiện tại hắn đã không có hứng thú.
Đường Dật nhìn di động mà ngơ ra: “Cmn, anh ta có ýgì?”
Đường Nguyên Minh ngồi trên lầu không chờ được người liền suy đoán ra Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Tiêu mang đi, anh ngồi ở đây hồi lâu chưa rời đi, gương mặt bị sương khói lượn lờ nhìn không ra cảm xúc gì, mãi đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên.
Là Thịnh Hoàn Hoàn gọi lại.
Đường Nguyên Minh giật giật, ngón tay thon dài bóp tắt tàn thuốc trong tay, phun sạch sương khói trong miệng rồi mới nghe máy.
Giọng nói mang đầy ý xin lỗi của Thịnh Hoàn Hoàn lập tức truyền đến: “Xin lỗi anh Minh, vừa rồi em gặp. chút chuyện, hiện tại anh còn ở trên lâu không?”
Đường Nguyên Minh không nhanh không chậm cầm lấy túi công văn cô để lại, đứng dậy, không đáp mà hỏi lại: “Em ở đâu, anh đi tìm em.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi ở bên ngoài nhà ăn.”
Một lát sau, Thịnh Hoàn Hoàn thấy Đường Nguyên Minh thì lập tức nghênh đón: “Thực xin lỗi anh Minh, nhất định đợi thật lâu đúng không!”
Đường Nguyên Minh nhìn khuôn mặt nhỏ đầy ý xin lỗi trước mặt thì không hỏi nhiều, chỉ đưa túi công văn cho cô rồi nói đùa: “May mà anh không gấp.”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì càng áy náy, cô vốn có việc nhờ người, lại để người ta đợi cô lâu như vậy: “Thật xin lỗi.”
“Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671450/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.