Diệp Sâm nhếch môi, dịu dàng nói: “Bóng là đàn ông giả làm phụ nữ.”
Cố Hoan ngẫm nghĩ, sau đó lập tức hiểu ra: “À, con biết rồi, mẹ nói đó là ảo lả.”
Ý cười trên khóe miệng Diệp Sâm càng đậm: “Ừ, chính là ảo lả, Hoan Hoan thật thông minh.”
Cô bé được khen đặc biệt vui mừng, cười nheo cả mắt: “Mẹ cũng nói Hoan Hoan thông minh.”
Đường Dật nhìn không được: “Tôi nói này Diệp thiếu, anh thật sự chuẩn bị làm cha kế người ta à, đó là con của Cố Nam Thành, chẳng lẽ trong lòng anh không khó chịu?”
Cố Hoan còn nhỏ, nghe hiểu nửa câu đầu, không nghe hiểu nửa câu sau, cô giương mắt trông mong nhìn
Diệp Sâm, chờ mong đáp án của anh.
Diệp Sâm xoa xoa: “Cô bé đáng yêu đến cỡ nào, giống y như mẹ mình, hơn nữa thằng ngu Cố Nam Thành đã đồng ý cắt đứt quan hệ cha con, tôi còn gì để khó chịu nữa? Về sau chúng tôi lại sinh một đứa con trai, giống tôi, trai gái đầy đủ là hoàn mỹ.”
Con gái trông giống cô ấy, Diệp Sâm nhìn thế nào cũng không chán ghét nổi cô bé này, càng xem càng thích, càng xem càng thấy đáng yêu, càng xem càng muốn nâng niu cưng chiều cô trong lòng bàn tay.
Cô bé nghe không hiểu: “Chú muốn sinh con trai với ai?”
Diệp Sâm dõng dạc nói: “Đương nhiên là với mẹ con, chú và mẹ con sinh em trai cho con, chờ nó trưởng thành liền cùng chú bảo vệ con với mẹ, được không?”
Cô bé nghe xong thì lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671444/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.