Chỉ trong chớp mắt, họ phối hợp không chê vào đâu được.
Đây là ăn ý có được sau nhiều năm phối hợp, tuy rằng tình cảm giữa Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư đã tan vỡ, nhưng những việc từng cùng trải qua lại không bị quên đi.
Cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư mất đi trọng †âm, cũng ngã xuống mặt cỏ.
Cảnh sát phản ứng lại, rút súng bắn chỉ thiên cảnh cáo Mộ phu nhân.
Hai mắt Mộ phu nhân trừng lên rất lớn, sát ý không giảm, nhặt súng trên mặt đất lên chỉ thẳng vào Mộ Tư: “Đi tìm chết đi..."
“Phanh”. Tiếng súng lại vang lên, Mộ phu nhân chậm rãi ngã xuống đất.
Vì trời tối âm u nên cảnh sát không thấy rõ tay Mộ phu nhân, dưới tình thế cấp bách chỉ có thể đánh gục.
Mộ Tư?” Xuyên qua lớp áo mỏng, Thịnh Hoàn Hoàn cảm nhận được một thứ chất lỏng ấm áp, đó là máu của Mộ Tư.
Mộ phu nhân chỉ họng súng về hướng cô, là Mộ Tư chắn một phát súng cho cô.
“Hình như anh trúng đạn rồi." Mộ Tư đè lên người Thịnh Hoàn Hoàn, đáng thương mà nhìn cô, giống như một đứa trẻ đang đòi thưởng: “Anh không dậy nổi.”
Nói xong, anh vùi mặt vào cổ Thịnh Hoàn Hoàn.
Nghe tiếng hít thở thô nặng bên tai, mặt Thịnh Hoàn Hoàn trắng bệch: “Anh bị thương ở đâu?”
Mộ Tư năm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn rồi đặt lên phần sau eo bị máu làm ướt đẫm: “Hình như là nơi này.”
Viên đạn bắn vào sau eo Mộ Tư.
Nói xong câu đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671410/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.