Trần Vấn Thiên ngẫm nghĩ, sau đó nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Người mày nên tìm là anh tao, không liên quan đến tao.”
Thịnh Hoàn Hoàn cười một cái, trên gương mặt xinh đẹp nhiễm thêm vài phần lạnh lẽo: “Tao biết, nhưng anh của mày có nhiều chiêu quá, chỉ có thể nhờ mày giúp một chút.”
“Giúp gì?”
Thịnh Hoàn Hoàn thưởng thức cái ná trong tay: “Đi viện kiểm sát, khai hết những chuyện mày biết ra.”
Trần Vấn Thiên cười: “Mày cảm thấy có khả năng sao?”
Nói xong, Trần Vấn Thiên lập tức nhào về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, gã không tin một người đàn ông như mình lại không đánh lại một cô gái được yêu chiều.
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày lại, cười lạnh nói: “Không biết tự lượng sức mình.”
Mấy viên đạn cùng bắn ra, “Phốc phốc phốc” bắn vào người Trần Vấn Thiên, tiếp theo một cái bóng hiện lên trước mắt, mặt gã bị đạp mạnh một cú, cả người té lăn trên đất.
Thịnh Hoàn Hoàn lưu loát mà thu chân lại, mặt không cảm xúc nhìn Trần Vấn Thiên: “Trần Vấn Thiên, tôi không cho ông đi thì hôm nay ông không đi đâu được!”
Nếu là trước kia, Trần Vấn Thiên sớm đã cười bò, nhưng hiện tại gã đang ngã lăn trên đất đau không thể nhúc nhích, căn bản không bò dậy nổi.
Sao nói là thiên kim hào môn mà? Thiên kim hào môn nhà ai vừa biết Tae Kwon Do, lại biết chơi ná? Tiểu thư đứng đầu Hải Thành này được nuôi thả lớn lên ở nông thôn sao?
Không bao lâu sau, người của cục cảnh sát liền tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671382/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.