Chương trước
Chương sau
Dưới ánh trăng, dáng người Mộ Tư thẳng tắp, cũng mặc âu phục đen sơ mi trắng, nhưng anh ta lại có vẻ ôn hoà sạch sẽ, không xa cách lạnh lẽo như Lăng Tiêu.

Mộ Tư mặc sơ mi trắng rất đẹp, trông rất quân tử, ôn nhuận như ngọc.

Mà Lăng Tiêu mặc cái gì cũng cấm dục lạnh lùng!

Lúc này, trên mặt Mộ Tư hiện ra chút tức giận: “Em đi gặp Đường Nguyên Minh?”

Thịnh Hoàn Hoàn rất lạnh lùng: “Anh theo dõi tôi.”

Không, sao cô lại quên, lúc sáng ra cửa sau xe có người theo dõi, đó là người của Mộ Tư.

“Hoàn Hoàn, cách Đường Nguyên Minh xa một chút, anh ta không phải người tốt.”

Mộ Tư không phải ngốc, anh ta đã phát hiện Đường Nguyên Minh cho người đưa tin của Lam Tiếu cho mình, thậm chí hoài nghỉ Bạch Tuyết về nước cũng có liên quan đến Đường Nguyên Minh.

Lúc ấy Mộ Thành Chu bị anh ta ép vào đường cùng, cho nên dùng Bạch Tuyết để xin Thịnh Xán một con

đường sống và một mớ lộ phí chạy trốn.

Lý do này nghe rất hợp lý, nhưng nghiền ngẫm sâu vào đó thì sẽ thấy có vấn đề.

Lúc ấy Bạch Tuyết còn ở ngoại cảnh, làm sao ông ta giúp Bạch Tuyết tránh được tay mắt anh ta an bài, thần không biết quỷ không hay mà trở về?

Lúc ấy Mộ Thành Chu đã thua đến hai bàn tay trắng, chạy trốn khắp nơi, ông ta không có năng lực này, trừ phi có người đứng sau lưng giúp ông ta.

Còn nữa, dựa theo cách nói này, vì sao Mộ Thành Chu không trực tiếp đi tìm Thịnh Hoàn Hoàn, chẳng lẽ Thịnh Hoàn Hoàn không dễ bắt bí hơn Thịnh Xán?

Mộ Thành Chu là người khôn khéo như thế, không có khả năng không biết nguy hiểm trong đó, trừ phi có lý do không ai biết.

Còn vì sao liên tưởng việc này với Đường Nguyên Minh, là bởi vì Mộ Tư người phát hiện lần này Mộ Thành Chu vượt ngục ra từng xuất hiện ở gần chỗ Đường Nguyên Minh.

Liên hệ tất cả với nhau làm Mộ Tư không thể không hoài nghi.

Nhưng anh ta không tìm thấy chứng cứ.

Bạch Tuyết bị Thịnh Xán nhốt ba tháng, thời gian kia Đường Nguyên Minh còn ở quân đội, Mộ Tư không thò

†ay vào đó được nên chuyện này không thể được chứng thực. 

Nhưng có một điều có thể khẳng định, chuyện Lam Tiếu là mẹ ruột của Lăng Thiên Vũ là Đường Nguyên Minh cho người cố ý cho anh ta biết.

Rõ ràng Đường Nguyên Minh đã biết việc này, lại không trực tiếp nói với Hoàn Hoàn, mà mượn miệng anh ta để truyền cho Hoàn Hoàn.

Từ đầu tới đuôi, Đường Nguyên Minh nhìn như không tham dự vào đó, kỳ thật lại đứng sau lưng thao túng tất cả.

Lòng dạ người đàn ông này thâm sâu đến mức làm người ta sợ hãi.

Đến bây giờ Mộ Tư vẫn không biết Đường Nguyên Minh cố ý quấy nước cho đục như vậy rốt cuộc là muốn làm gì...

Thịnh Hoàn Hoàn không để lời cảnh cáo của Mộ Tư trong lòng, Đường Nguyên Minh không phải người tốt, vậy Mộ Tư lại tính là gì?

Bọn họ đều biết mặc kệ là Mộ Tư hay Lăng Tiêu, hoặc là Đường Nguyên Minh, Cố Nam Thành, Tiêu Dịch, thậm chí caa3 Thịnh Xán, bọn họ đều không phải người tốt.

Muốn đứng trên đỉnh cao thì không khả năng hoàn toàn sạch sẽ.

Thời điểm phi thường, việc phi thường, người phi thường... phải làm ra phương pháp phi thường. 

Về đến nhà, Thịnh phu nhân ôm Thịnh Hoàn Hoàn kích động đến phát khóc, lôi kéo cô đến phòng Thịnh Xán nói thật lâu, cũng không biết Thịnh Xán có nghe được hay không.


Rất nhanh Nam Tầm đã đáp lại “Giao cho chị.”

Thịnh Hoàn Hoàn đã gửi một cái “Hôn giớ” qua: “Có chị thật tốt”

Nam Tầm mới kết thúc trò chuyện với Thịnh Hoàn Hoàn thì Cố Bắc Thành đã gửi một video đến, thì ra đêm nay Cố Nam Thành đã bán đấu giá căn nhà ngày trước của họ với giá 9800 vạn... 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.