“Mẹ, mấy ngày nay Sam Sam có ngoan không?” “Rất ngoan...” Hai mẹ con nói chuyện phiếm vài câu, sau đó
Thịnh Hoàn Hoàn lại hỏi Thịnh phu nhân: “Mẹ, mẹ biết hiện tại tình hình công ty như thế nào không, ba hôn mê lâu như thế, Lăng Tiêu lại không quen sự vụ công ty, không biết anh ta có thể ứng phó nổi không.”
Thịnh phu nhân cười nói: “Công ty rất tốt, mỗi nửa tháng bộ tài vụ sẽ gửi báo cáo cho mẹ xem, trong hai tháng Lăng Tiêu tiếp nhận công ty, đơn hàng chẳng những không giảm xuống, ngược lại còn tăng lên không ít.”
Nghe Thịnh phu nhân nói như thế tức là công ty đều bình thường, Lăng Tiêu không có hành động dị thường gì, Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Sợ Thịnh phu nhân sinh nghi, Thịnh Hoàn Hoàn cố ý nói: “Phải không, con thấy ngày nào anh ấy cũng rất bận, còn lo ảnh không đủ sức xử lý Thịnh Thế, xem ra là con suy nghĩ nhiều.”
Thịnh phu nhân cũng không có gì giấu giếm Thịnh Hoàn Hoàn: “Yên tâm đi, công ty đã có mẹ cho người nhìn chằm chằm rồi, có gì thay đổi mẹ sẽ lập tức biết”
Dừng một chút, Thịnh phu nhân lại nói: “Hoàn Hoàn, ba con luôn muốn giao công ty cho con xử lý, nhưng ba mẹ biết con không thích làm ăn, luôn không nỡ ép con, tình hình hiện tại của ba con, sợ là một hai năm vẫn chưa tỉnh lại...
Nói xong, Thịnh phu nhân bắt đầu nghẹn ngào.
Thịnh Hoàn Hoàn không cần nghe Thịnh phu nhân nói hết lời cũng đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671330/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.