Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn liền hấp tấp xuống xe.
Rất nhanh, Thịnh Hoàn Hoàn đã xách một cái túi đi ra từ tiệm bách hóa, vội lên xe rồi lấy ra một tây trang màu đỏ và áo sơ mi hoa màu tối từ trong túi.
Lăng Tiêu nhìn hai cái áo trong tay cô, khóe miệng không tự chủ được mà giật giật: “Đây là mắt
thẩm mỹ của cô?”
Thịnh Hoàn Hoàn như hiến vật quý: “Đúng vậy, có phải rất đẹp không?”
Lăng Tiêu nhíu chặt mày kiếm: “Không dám gật bừa.”
u phục đỏ, áo sơ mi hoa, cô gái này nghĩ hắn là con công à?
Thậm chí Lăng Tiêu hoài nghi Thịnh Hoàn Hoàn cố ý chơi hắn, ngày thường không thấy thẩm mỹcủa cô kém như thế?
Thịnh Hoàn Hoàn tràn đầy tự tin mà nói: “Anh mặc vào là biết đẹp đến mức nào.”
Lăng Tiêu còn có thể nói gì?
Vừa rồi hắn chảy rất nhiều mồ hôi, áo sơmi bên trong đã ướt đẫm, áo khoác cũng dính máu, nhất định cũng thay hết.
Thấy cô gái trước mặt tự tin như thế, Lăng Tiêu quyết định mặc kệ cô một lần, hơi nâng hai tay lên: “Cô giúp tôi.”
Trong thời gian này hai người đã làm rất nhiều chuyện thân mật, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn không chút xấu hổ, bình tĩnh thong dong duỗi tay cởi bỏ nút áo của hắn rồi từ từ lột xuống.
Tiếp theo lại dùng ướt khăn giấy lau khô vết máu trên người hắn, cầm lấy áo sơ mi hoa: “Giơ tay, tay còn lại.”
Thịnh Hoàn Hoàn rất bình tĩnh, thản nhiên, nhưng mà...
Đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671314/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.