Cố Hoan không nói lời nào, chỉ năm chặt áo Nam Tầm không buông, khóc thật lâu mới dừng lại, hốc mắt đã sưng lên, giọng khàn khàn sắp nói không ra tiếng, nhưng Nam Tầm vẫn cẩn thận lắng nghe cô bé nói.
Cô nói: “Mẹ, mẹ sẽ ly hôn với cha sao?”
Nam Tầm rất mông lung, kỳ thật cô cũng không biết.
Nếu Cố Nam Thành giao quyền nuôi nấng con gái cho cô thì cô sẽ ly hôn, nhưng muốn gã đồng ý cũng không đơn giản.
Cố Hoan lại hỏi: “Cha không về nhà là vì ở bên ngoài có dì xinh đẹp sao?”
“Con nghe ai nói lời này?” Nam Tâm rất khiếp sợ, Cố Hoan mới hơn ba tuổi, sao con bé biết được. chuyện này?
Cố Hoan nói: “Là một dì xinh đẹp nói cho con biết, dì nói về sau dì là mẹ mới của Hoan Hoan, còn mua thật nhiều đồ ăn ngon cho Hoan Hoan, nhưng Hoan Hoan không muốn, con không cần dì đó làm mẹ mới, con chỉ cần mẹ.”
Nam Tầm nghe vậy thì toàn thân phát run, cô lấy điện thoại qua, vội tìm ra một tấm ảnh của Trần Do Mỹ rồi đưa đến trước mặt Cố Hoan: “Có phải cô ta không?”
Cố Hoan nhìn nhìn, sau đó gật đầu: “Dạ, là dì này: Trần Do Mỹ.
Con tiện nhân này, mày giỏi lắm, muốn làm mẹ của Hoan Hoan à, nằm mơ.
Nam Tầm nắm chặt điện thoại, đầu ngón tay đã siết đến trắng bệch.
Cố Hoan mở to đôi mắt ngây thơ nhìn Nam Tầm và nói: “Mẹ, mẹ đi cầu xin dì kia đi, dì đó nói chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671208/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.