Chương trước
Chương sau
Hiện tại dư luận đều nhắm vào Trần Do Mỹ và Cố Nam Thành, Trần Do Mỹ bị người ta mắng thực thảm, bởi vì chuyện này đã không phải lần đầu tiên bị phơi bày, là sự thật 100%

Trước kia Trần Do Mỹ đã bị Nam Tâm vạch mặt, chỉ là lúc ấy dụ dỗ chưa thành công, Cố Nam Thành đứng về phe Nam Tầm, mà lần này thì đã thực hiện được.  

Thứ tiểu tam năm lần bảy lượt phá hư gia đình người khác, tất nhiên bị người người phỉ nhổ như chuột chạy qua đường.

Cố Nam Thành cũng bị dư luận ảnh hưởng, bị mắng thực thảm.

Tiếp tục như vậy thì thị trường chứng khoán của Cố thị nhất định sẽ rung chuyển, hiện ra đang có xu hướng hạ thấp, Cố Nam Thành nhất định sẽ nghĩ cách cứu vãn cục diện này.

Thịnh Hoàn Hoàn rất lo lắng, hiện tại Cố Nam Thành nhất định đang tìm mọi cách cứu lại hình tượng của mình, giờ không đè ép được dư luận, vậy nếu gã để ý cái nhà này thì sẽ lựa chọn quay đầu lại, Trần Do Mỹ sẽ trở thành đầu sỏ gây tội, mọi người đòi đánh.

Nhưng hiện tại Cố Nam Thành nhất định rất hận Nam Tầm, càng thương hại Trần Do Mỹ, cuối cùng bồn nước bẩn này nhất định sẽ tạt lên người Nam Tầm, đến lúc đó tình hình sẽ xuất hiện xoay ngược.

Nếu Cố Nam Thành dùng thủ đoạn trên thương trường lên người Nam Tâm, đến lúc đó Nam Tâm phải ứng phó như thế nào?

Thân là bạn tốt nhiều năm của Nam Tầm, Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt lo lắng, cô sợ kế tiếp Nam Tâm sẽ chịu không được, dù sao đã từng yêu như vậy.

Cố Nam Thành đã thay lòng, nhưng Nam Tâm trước sau vẫn còn yêu gã, yêu càng sâu thì tổn thương sẽ càng nặng.

“Hoàn Hoàn, Hoàn Hoàn...” Thịnh Hoàn Hoàn bị Hứa Hương Tuyết gọi hoàn hồn.

Hứa Hương Tuyết nhìn sắc mặt tái nhợt của Thịnh Hoàn Hoàn, lo lắng sốt ruột hỏi: “Hoàn Hoàn, không phải việc này là sự thật đó chứ?”

Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn dừng lại trên mặt Hứa Hương Tuyết, không cảm xúc trả lời bà ta: “Là thật, cho nên mợ bỏ lòng tham của mình đi, Thịnh gia sẽ không giao cửa hàng cho mợ, Lăng gia càng không.”

Hứa Hương Tuyết vừa nghe thì sắc mặt lập tức thay đổi: “Đứa nhỏ này nói chuyện với trưởng bối kiểu gì vậy, mợ đang quan tâm con, con nói vậy có còn lương tâm không?”

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn đã không còn tâm tình bận tâm đến mặt mũi của Hứa Hương Tuyết: “Là quan tâm tôi hay quan tâm cửa hàng còn chưa tới tay, trong lòng mợ hiểu hơn ai hết.”

Hứa Hương Tuyết ngẩn người, sắc mặt rất khó coi. 


Thịnh lão thái thái và Thịnh lão gia tử cũng tức giận không nhẹ.

Thịnh lão gia tử lập tức mắng: “Thịnh Đình Đình, con câm miệng cho ông, cút về phòng tự xét lại đi”

Thịnh Đình Đình cả giận quát: “Con có nói sai không, vừa rồi Thịnh Hoàn Hoàn tống cổ nhà con như ăn mày, vì sao ông không mắng nó mà lại chỉ trích con.”

Rống vào mặt Thịnh lão gia tử xong thì Thịnh Đình Đình khóc lóc trở về phòng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.