Chương trước
Chương sau
Thu được ảnh và video giường chiếu do phóng viên gửi đến, biểu hiện của Nam Tâm thực bình tĩnh, lập tức chuyển khoản thanh toán.

Sau đó cô ấy click mở đoạn video chỉ có mười mấy giây kia, xem đi xem lại rất nhiều lần, xem từ sáng đến chiều, mãi đến khi điện thoại hết pin tự động tắt máy.

Cô sạc pin điện thoại, lại mở lên lần nữa.

Lúc này rốt cuộc Cố Nam Thành cũng trở lại, mang đầy lửa giận bước vào phòng ngủ, vừa vào cửa đã hùng hổ doạ người, dáng vẻ như không nhịn được muốn xé nát cô ra: “Cô dám phái người theo dõi tôi, Nam Tầm, từ khi nào cô học được ba cái trò nhàm chán này, mau giao ảnh ra đây.”

Nam Tầm buông điện thoại, quay người lại nhìn chòng chọc vào gã, giọng nói khàn khàn đặc biệt bình tĩnh: “Ảnh gì?”

Cố Nam Thành nhìn Nam Tâm, hồi lâu sau vẫn không nói nên lời, khí thế cũng yếu đi, có chút suy sụp mà ngồi xuống mép giường: “Chúng ta nói chuyện đi!”

Nam Tầm đứng đó nhìn gã, cực kỳ lạnh nhạt.

Cổ họng Cố Nam Thành nghẹn nghẹn, rất nhiều lần không mở miệng được, nhìn vào mắt Nam Tầm, gã càng muốn lui bước.

Nhưng nghĩ tối hôm qua Trần Do Mỹ quyến rũ nở rộ dưới người mình và chiếc khăn trải giường còn dính máu kia, hình ảnh cô ta như hoa lê dính mưa, cảnh cô ta đau đớn tự trách, trái tim gã lại cứng rắn lên vài phần.

“Nam Tâm, ba ngày này tôi không trở về, chắc cô đã đoán được tôi và Trần Do Mỹ ở bên nhau, hiện tại tôi hỏi cô một câu, phóng viên kia có phải cô phái tới hay không?” 

Nam Tâm trầm mặc nhìn hắn, không thừa nhận cũng không phủ nhận.

Cố Nam Thành bậc lửa châm điếu thuốc, dùng sức rít một hơi: “Phải làm thế nào cô mới bằng lòng xoá ảnh?”

Lần này cuối cùng Cố Nam Thành cũng nghe được câu trả lời của Nam Tâm.

Cô ấy nói: “Chờ ảnh chụp phát huy tác dụng lớn nhất của nó thì tất nhiên sẽ xóa, đã tốn tiền rồi, cũng phải có chút hồi báo đúng không?”

Sắc mặt Cố Nam Thành trầm xuống: “Cô nói vậy có ý gì?”

Nam Tầm cong cong khóe miệng: “Cố Nam Thành, chúng ta kết hôn bảy năm, anh còn chưa hiểu tôi à? Anh thọc một đao vào tim tôi, anh nói tôi sẽ báo đáp anh như thế nào?”


Trầm mặc hồi lâu, Cố Nam Thành mới mở miệng: “Nam Tâm, cô muốn trả thù tôi thì cứ làm, là tôi có lỗi với cô, nhưng đừng chạm vào Trần Do Mỹ, nếu không đừng trách tôi vô tình.”

Nam Tầm lại cố tình muốn đối đầu với gã: “Hai người các người, đừng ai mơ tưởng trốn thoát.”

Mặt Cố Nam Thành hoàn toàn sầm xuống: “Cô thật sự muốn trở mặt với tôi?”

Nam Tầm trả lời: “Đây chỉ là bắt đầu, về sau còn phải trở mặt dài dài, hiện tại rẽ phải, lập tức cút khỏi nơi này, đừng làm dơ chỗ ở của tôi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.