Chương trước
Chương sau
Thịnh phu nhân thấy tình hình không ổn thì lập tức cười nói với Hứa Hương Tuyết: “Em dâu yên tâm, Đình Đình hiểu chuyện lại xinh đẹp như thế, tương lai nhất định sẽ tìm được người chồng tốt như Hoàn Hoàn.”

Cuối cùng Hứa Hương Tuyết cũng vừa lòng: “Chị với Hoàn Hoàn phải để ý giúp thêm.”

Thịnh phu nhân liên tục nói được, Thịnh Đình Đình rất khó chịu: “Được rồi mẹ, mẹ đừng nói nữa”

Hứa Hương Tuyết gật đầu: “Không nói, mẹ còn không phải vì tốt cho con à”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Hứa Hương Tuyết mà thương thay cho Thịnh Đình Đình, có người mẹ không lên được mặt bàn như vậy thì muốn tìm nhà chồng tốt cũng khó.

Khó trách mỗi lần gọi điện thoại cho bà ngoại ông ngoại, bọn họ đều rất ít nhắc đến mợ, còn cậu thì chắc cũng là dạng lỗ tai mềm sợ vợ. 

Bỗng nhiên, trên đùi truyền đến cảm giác đau đớn, Thịnh Hoàn Hoàn hít vào một hơi, nghiêng mặt nhìn qua về phía người đàn ông bên cạnh.

Lăng Tiêu bất mãn vì bị Thịnh Hoàn Hoàn bỏ qua, đang dùng ánh mắt sắc bén nhìn cô.

Thịnh Hoàn Hoàn đâu biết Lăng Tiêu suy nghĩ cái gì, cô không vui đẩy bàn tay đang đặt trên đùi mình ra, đầu ngón tay lại truyền đến xúc giác ẩm ướt.

Cô cúi đầu, thấy trên váy mình dính một vết máu nhỏ.

Máu nhất định không phải của cô, là từ trên tay Lăng Tiêu.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn mới phát hiện mu bàn tay Lăng Tiêu đang chảy máu, nhưng trên đó không có vết thương, hẳn là nằm trên cánh tay.

Lăng Tiêu mặc áo sơmi và tây trang, vết thương trên cánh tay lại chảy máu ra được như vậy thì vết thương phải sâu đến mức nào?

Lúc này Thịnh lão gia tử hỏi Lăng Tiêu: “Công ty các con làm ngành gì?”

Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn dừng lại trên mặt Lăng Tiêu, chỉ thấy hản mặt không đổi sắc mà nói chuyện với Thịnh lão gia tử: “Ngành nghề công ty tương đối rộng, cái gì kiếm được tiền thì làm cái đó.”

Thịnh lão gia tử gật gật đầu, không hỏi thêm nữa.

Lúc này Hứa Hương Tuyết lại nói: “Lăng Tiêu, cậu mợ tính về nước phát triển, ở nước ngoài lâu quá cũng không được, có câu nói lá rụng về cội, dù sao sớm muộn gì cũng phải về.”

Vẻ mặt Lăng Tiêu rất thong dong: “Về nước tốt, hiện tại thị trường trong nước không kém hơn nước ngoài, nếu cần giúp gì thì cứ việc mở miệng.”

Hứa Hương Tuyết nghe thế thì đúng là gãi đúng chỗ ngứa: “Cậu của con làm buôn bán dược liệu, có con đường cung cấp hàng của mình, hiện tại chỉ thiếu một gian hàng, con lại làm ăn lớn như vậy...”

Hứa Hương Tuyết còn chưa dứt lời thì cái ly trong tay Thịnh lão gia tử đã võ “Đùng” thật mạnh xuống bàn, hiển nhiên lão gia tử đã nổi nóng.

Lúc này sắc mặt Thịnh phu nhân cũng không đẹp, Hứa Hương Tuyết muốn cửa hàng có thể nói với bà, tuy điều kiện của Thịnh gia không tốt bằng Lăng gia, nhưng mấy cửa hàng cũng chẳng bỏ bèn gì.

Đó là anh trai chị dâu của bà, cho dù không nói bà cũng sẽ giúp.

Nhưng Hứa Hương Tuyết cố tình vòng qua bà, há mồm đòi hỏi Lăng gia ngay trước mặt nhiều người như thế, hành vi này thật làm mất hết thể diện của Thịnh gia. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.