Chương trước
Chương sau
Lăng Tiêu cười nói: “Thế nào, về sau tính làm buôn bán với bọn họ?”

Thịnh Hoàn Hoàn nghe ra lời nói trào phúng của Lăng Tiêu, chỉ cười thật xinh đẹp với Lăng Tiêu: “Không phải không có khả năng, tôi đi xem Thiên Vũ dậy chưa”

Thịnh Hoàn Hoàn đi rồi, sắc mặt Lăng Tiêu trầm xuống.

Xem ra cô vẫn chưa học ngoan...

Thịnh Hoàn Hoàn đi đến khách sạn đón vợ chồng Hàn Tín, rất nhiều chiếc siêu xe cùng chạy vào đoàn xe Vũ Yến, một lát sau mấy chiếc xe đua lại chạy ra khỏi Vũ Yến.

Sau một buổi sáng, vợ chồng Hàn Tín cũng chơi đã rồi.

Vợ chồng Hàn Tín còn có ý tài trợ cho Vũ Yến, bọn họ cảm thấy Thịnh Hoàn Hoàn nhất định sẽ là ngôi sao mới làm người ta chú ý trong cuộc thi quốc tế này.

Đáng tiếc Thịnh Hoàn Hoàn không quyết định được việc này, phải thương lượng với Lăng Tiêu.

Hiện giờ Vũ Yến có đại Boss phía sau màn Lăng Tiêu này chống lưng, chẳng những đổi mới chế độ, cả đãi ngộ cũng là đứng đầu trong ngành, đáng tiếc cạnh tranh tương đương tàn khốc, người

không có thực lực chỉ có thể bị đào thải.

Chim khôn lựa cành mà đậu, có rất nhiều tay đua trong giới đang quan sát Vũ Yến, Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng tỏ vẻ áp lực rất lớn.

Giữa trưa, Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha dẫn vợ chồng Hàn Tín đi ăn món Quảng Đông.

Trong quán ăn Quảng Đông, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy Lam Nhan và Lam Tiếu, Lăng Phi cũng có mặt, không chỉ như thế, còn có hai đôi vợ chồng trung niên.

Đây là đi gặp người lớn à?

Nhưng hai bên gặp người lớn thì có liên quan gì đến Lam Nhan, hay là cô ta còn có quan hệ huyết thống với Lam Tiếu?

Lăng Phi nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng lần trước ở KTV thật sự không thoải mái, cho nên anh cũng không chào hỏi cô, chỉ làm bộ không nhìn thấy.

Lam Tiếu kéo cánh tay Lăng Phi, khiêu khích nhếch khóe miệng lên với Thịnh Hoàn Hoàn, cái đuôi sắp hất lên tận trời. 

Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi thở dài, Lăng Phi là một thanh niên không tồi, đáng tiếc tuổi còn trẻ mắt đã mù...

Một giờ sau, Thịnh Hoàn Hoàn gặp Quách Ngọc Trân ở toilet, bà thân thiết kéo tay cô, thân thiết trò chuyện với cô.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn mới biết bà là mẹ của Lăng Phi, thím út của Lăng Tiêu. Quách Ngọc Trân xin số của Thịnh Hoàn Hoàn, còn nói khi nào rảnh mọi người cùng tụ họp, cơ bản là có ý nịnh bợ.

Thịnh Hoàn Hoàn biết, Quách Ngọc Trân không phải nịnh bợ cô, mà là cái người trong nhà kia, nhưng cô không chắc về thái độ của Lăng Tiêu đối với gia đình này nên chỉ có thể lễ phép đáp lại.

“Ôi, thật sự coi mình là nữ chủ nhân Lăng gia sao?” Khi Quách Ngọc Trân đi rồi, Lam Tiếu lại tác quái mà đẩy cửa đi ra từ phòng vệ sinh.

“Còn nữa, có vẻ cô cũng không biết hiện tại ai đang làm chủ Lăng gia, tuy Lăng Phi là hậu bối của Lăng gia, đáng tiếc trong tay lại không có một phần cổ phần nào của tập đoàn Lăng thị, về sau hai vợ chồng các người đều phải nỗ lực.”

Lam Tiếu nghe xong lời Thịnh Hoàn Hoàn nói thì sắc mặt trầm trầm, sau đó lại cười nói: “À, đắc ý lắm đúng không, Thịnh Hoàn Hoàn, tôi nói cho cô biết, cô đắc ý không được bao lâu. Cô được gả vào Lăng gia là vì được lão thái thái và Lăng Thiên Vũ thích, nhưng nói đến cùng cô cũng không phải mẹ ruột của Lăng Thiên Vũ”

Lam Tiếu đắc ý nhếch khoé môi lên, áp sát đến bên tai Thịnh Hoàn Hoàn mà nói: “Nói cho cùng thì đối với Lăng Tiêu và Lăng Thiên Vũ, trước sau cô chỉ là người ngoài, cô có thể ở lại Lăng gia được bao lâu? Tôi khuyên cô nên biết quý trọng.”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.