Đối với Thịnh Hoàn Hoàn, các tiểu thư đâu chỉ đơn giản hâm mộ ghen tị cô thôi!
Nhưng tối nay trong mắt không ít tiểu thư đều mang theo trào phúng, khinh thường và coi rẻ, hình như trong lòng rất khinh khi Thịnh Hoàn Hoàn, đang chờ xem trò cười của cô.
Thịnh Hoàn Hoàn sớm đã quen với những ánh mắt đó, cô dắt tay Lăng Thiên Vũ, bước từng bước vào bên trong, lúc nhìn thấy mấy gương mặt quen thuộc kia thì môi đỏ hơi nhếch lên.
Bên tai truyền đến vài câu trào phúng, cô không để ý mà trực tiếp đi tới trước mặt Đường lão thái thái: “Bà nội Đường”
Sắc mặt Đường lão thái thái hồng nhuận, đang vui tươi hớn hở nói chuyện với mấy vị phu nhân, hiển nhiên các vị phu nhân đều có dụng ý khác, thỉnh thoảng đánh giá Đường Nguyên Minh đang đứng phía sau lão thái thái.
“Hoàn Hoàn, mau tới đây để bà nội nhìn xem.”
Đường lão thái thái vừa thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì nhiệt tình năm lấy tay cô, nhìn chằm chằm cô: “Ai nha, thật là càng lớn càng đẹp, nhìn khuôn mặt nhỏ này non đến mức có thể véo ra nước, Lăng Tiêu thật là hạnh phúc.”
Khi nói lời này, trong lòng Đường lão thái thái có chút chua chát.
Cũng may bà nội của Lăng Tiêu không có tới, nếu không hiện tại cái đuôi đã hất lên tận trời rồi.
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười ngoan ngoãn: “Con nghe mẹ nói khi còn trẻ bà mới đẹp, phải gọi là mỹ nhân đứng đầu, chỉ liếc một cái đã mê hoặc ông Đường mất rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671099/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.